*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nick Wechat của Mẫn Đăng là một vòng tròn, lại giống như một số 0 nho nhỏ.
Trông vô cùng… ngầu.
Bên kia gửi một tin nhắn trước. Bong bóng nhỏ màu đỏ nhắc Hoắc Sơ mau xem.
Hoắc Sơ hơi hơi chống cự nhìn mấy lần, nhưng vẫn không kìm lòng được, nhấn vào khung tin nhắn.
O: Chào bạn.
Sau tin nhắn còn kèm theo icon một thỏ trắng vẫy tay.
Hoắc Sơ nhìn chằm chằm con thỏ trắng một lúc lâu, tức giận bất bình.
Mỗi ngày ngâm chân ba lần: Chào bạn.
O: Cảm ơn bạn trước kia đã dạy tôi nấu ăn.
Thêm icon thỏ trắng cúi đầu tặng hoa.
Mỗi ngày ngâm chân ba lần: Không có gì.
Sau khi hai người không mặn không nhạt trò chuyện vài cậu, Hoắc Sơ nhớ ra trước đây sau mười giờ Mẫn Đăng mới đến quét dọn, thời gian muộn quá, không an toàn tí nào.
Thế là gửi hai tin nhắn ngắn vào số điện thoại của Mẫn Đăng.
Hoắc Sơ: Tôi là Hoắc Sơ.
Hoắc Sơ: Sau này sáu, bảy giờ sáng đến đây quét dọn, thời gian lúc đầu quá muộn, không an toàn.
Mẫn Đăng trả lời tin nhắn hơi chậm, thật lâu sau mới gửi tới một chữ.
Mẫn Đăng: Ừ.
Hoắc Sơ để điện thoại di động xuống, luôn cảm thấy chỗ nào không đúng.
Một lúc sau, anh nhìn chằm chằm trả lời trên Wechat và trong tin nhắn, cuối cùng nghĩ ra điểm khác thường.
Hoắc Sơ đắn đo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-ong-chu-lai-ghen/2264387/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.