Chương Khâu bên kia điện thoại bỏ lại một câu chú ý sức khỏe rồi trực tiếp cúp cúp.
Mẫn Đăng vẫn chưa phản ứng lại, alo mấy tiếng với điện thoại.
“Sao vậy?” Hoắc Sơ thổi thổi lòng bàn tay cậu, “Có đau không?”
“Không sao.” Mẫn Đăng lắc lắc bàn tay vừa sượt trên đất.
“Chương Khâu nói gì?” Hoắc Sơ đỡ cậu đứng lên.
“Dạ?” Mẫn Đăng nghĩ ngợi, “Ảnh nói chúng ta chú ý sức khỏe…”
“Thật hả.” Hoắc Sơ nhướng mày, nghe hiểu. Rót một cốc nước đưa cho Mẫn Đăng.
Mẫn Đăng uống nước xong lại chạy chậm nửa tiếng.
Xuống khỏi máy chạy bộ run chân đứng không nổi, trực tiếp được Hoắc Sơ ôm về phòng.
“Đứng im.” Hoắc Sơ đặt người xuống đất, “Không được ngồi lên giường, anh đi xả nước ấm.”
Hoắc Sơ quay người đi vào phòng tắm, Mẫn Đăng nghiêng đầu nhìn giường sau lưng, đặt mông ngồi trên mặt đất.
Cuối cùng thực sự mệt quá, nằm thẳng ra đất luôn.
Hoắc Sơ xả nước đầy bồn tắm, đi ra thấy Mẫn Đăng nằm dưới đất thở dài một hơi.
Tiếp đó ngồi xổm bên cạnh cậu, duỗi tay chọc chọc mặt Mẫn Đăng, không biết làm sao nói: “Anh không cho em nằm trên giường không phải vì em đổ mồ hôi, vừa chạy xong nằm xuống không tốt, thực sự không đứng nổi em cũng không cần nằm trên mặt đất chứ.”
“À?” Mẫn Đăng sững sờ, cậu thật sự cho rằng vì mình đổ mồ hôi khắp người nằm trên giường không tốt.
Hoắc Sơ đột nhiên cúi người xuống, cắn một cái trên mặt cậu, “Đồ ngốc.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-ong-chu-lai-ghen/2264246/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.