Không khí trong xe yên tĩnh hồi lâu.
Mẫn Đăng đột nhiên bắt được trọng điểm, mở to mắt, kinh ngạc: “Em và anh học cùng một trường cấp ba ư?”
Hoắc Sơ buồn cười cung phản xạ của cậu, “Đúng vậy, không sai.”
“A…” Mẫn Đăng lại quay đầu nhìn trường học ngoài cửa sổ xe.
Cảm giác này rất kỳ diệu, cậu sắp đến ngôi trường mà Hoắc Sơ đã từng học.
Điều này giống như quỹ đạo cuộc sống của cậu và cuộc sống của Hoắc Sơ chồng lên nhau, tựa như cậu đang chào Hoắc Sơ của trước kia.
Hoắc Sơ của trước kia.
“Thích trường này không?” Hoắc Sơ hỏi.
Mẫn Đăng liên tục gật đầu.
“Vậy… ngày kia chúng ta sẽ đến đăng ký nhé.” Hoắc Sơ nói.
“Nhanh vậy?” Mẫn Đăng bối rối.
Đúng là nhanh như thế, nếu không phải đợi đồng phục trường làm riêng sản xuất, có thể nhanh hơn.
Với tính cách của Mẫn Đăng, Hoắc Sơ lo buổi tối cậu suy nghĩ đến mức ngủ không yên, chỉ có thể tốc chiến tốc thắng.
Trường cấp ba này là trường tư thục, đồng phục là mời nhà thiết kế làm, mỗi người đều được làm kiểu riêng.
Kiểu đồng phục xuân thu là một bộ hưu nhàn kiểu tây trang.
Áo khoác màu xám đậm, quần màu xám tro nhạt, và áo sơ mi trắng.
Hoắc Sơ đứng trong phòng khách nhìn Mẫn Đăng thay đồng phục xong đi xuống cầu thang ngây ngẩn cả người.
Bình thường Mẫn Đăng mặc quần áo đúng là không chú ý, cái gì cũng có thể mặc vào.
Nếu không phải Hoắc Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-ong-chu-lai-ghen/2264245/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.