Không khí giữa chúng ta trở nên trầm mặc.
Trên thực tế, ta còn muốn nói với hắn vài chuyện, hỏi xem gần đây hắn có khỏe mạnh không. Nhưng ta biết nếu ta mở miệng nói, sẽ tạo thành hậu quả khả năng vô pháp vãn hồi.
Ta chỉ có thể trầm mặc.
Lúc này hắn bỗng nhiên nói: “Sắp tới nên ở trong nhà đừng ra cửa, tranh đấu giữa ta cùng Lục Vân Giản sắp bắt đầu rồi.”
Ta cả kinh, nhìn về phía hắn.
Hắn thấy ta nhìn lại, kéo kéo khóe miệng: “Gần tới hôn kỳ, sao Lục Vân Giản có thể trơ mắt nhìn Ninh Hân gả cho ta đây.”
Ta ngẫm lại cũng đúng.
Lục Vân Giản chính là tính cách như vậy, cố chấp lại điên cuồng, có thể chế trụ hắn, chỉ có Ninh Hân.
“Vậy Thái Tử ca ca có tính toán gì không?” Ta hỏi.
“Ta đang đợi.” Hắn nói, trên mặt vậy mà lại hiện ra một trận mờ mịt.
Ta nhìn ra được, trong lòng hắn có chuyện hắn không muốn làm, nhưng lại không thể không toan tính.
Hắn cùng Lục Vân Giản có một trận chiến, đạo lý được làm vua thua làm giặc, hắn hiểu, ta cũng hiểu.
“Uyển Uyển.” Hắn gọi ta một tiếng.
Ta nhìn về phía hắn, hắn do dự nói: “Nếu ta thắng, nàng có nguyện ý hay không……”
Hắn nói đột nhiên im bặt, ta quay đầu lại, thấy Ninh Hân.
Lúc này Ninh Hân đã đi đến, nhìn chúng ta, thần sắc chúng ta đều có chút xấu hổ.
Hắn dừng một chút, giống như giải thích với nàng ấy: “Vốn định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-nuong-nuong-lai-bia-chuyen/3391559/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.