Thanh Từ bước xuống giường, búi tóc lên, đi về phía Bích Lạc Hiên của Tần Thừa Trạch.
Từ bên ngoài cửa, nàng đã nghe thấy tiếng thuyết phục của những người hầu bên trong.
"Công tử à, người bôi ít thuốc đi, vết thương này nếu để càng lâu nó sẽ càng nặng đấy."
Thanh Từ liền bước vào, trực tiếp nhận lấy thuốc từ trong tay người hầu, "Ra ngoài, để ta."
Những người hầu kia đương nhiên là muốn có người tiếp quản chuyện này, để có thể thay họ chịu trách nhiệm cho việc không hoàn thành nhiệm vụ của họ, chưa kể Thanh Từ lại là tỳ nữ thân cận, bôi thuốc cũng là chuyện nàng ta nên làm.
Lúc bọn họ lui ra, thậm chí còn thấp giọng nhắc nhở Thanh Từ: "Cẩn thận một chút, công tử đang buồn rầu đấy."
"Biết rồi."
Thanh Từ đóng cửa lại.
Tần Thừa Trạch ngồi trên giường lớn, nhìn Thanh Từ qua tấm màn che màu lục lam nhạt.
Thanh Từ vén màn che sang một bên, hắn vốn bị thương ở phía sau, cho nên phía trước nhìn không thấy gì, chỉ có đôi môi là có chút tái nhợt.
"Tự cởi đồ, nằm xuống đi."
Tần Thừa Trạch bất động, vẫn bình tĩnh nhìn nàng.
Thanh Từ nhíu mày, "Để ta động tay cởi ra thì cũng không hay cho lắm, ta không biết nặng nhẹ, sẽ làm đau huynh."
Tần Thừa Trạch cụp mắt xuống, chậm rãi duỗi tay xuống eo cởi quần áo, cởi thắt lưng, động tác uể oải.
"Nhanh lên một chút, giống như lúc chuẩn bị "thị tẩm" cùng các cô nương."
Giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-hoang-hau-co-muon-hoi-cung-khong/2553006/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.