- Tử Y, nếu như một ngày không còn được nhìn thấy tôi nữa liệu em có thấy hối hận vì những lời nói tàn nhẫn lúc này không?
Tử Y đưa mắt nhìn Tống Dịch, có cảm tưởng hình như bọn họ đã cùng nhau đi qua cả một thời thanh xuân. Cuộc đời của cô gắn liền với người đàn ông này, hắn là ân nhân nuôi dưỡng cô, cũng là người mang đến bất hạnh cho cô.
Trong nắng chiều tà, Tống Dịch đứng ngược nắng, đôi mắt hắn trầm buồn. Đôi vai to lớn nhưng lạc lõng giữa chốn đông người. Cô đã quen với gương mặt lạnh lùng phán xét người khác của hắn, bây giờ hắn lại đột nhiên nhẹ nhàng quan tâm như vậy.
Nếu như ngay từ đầu giữa bọn họ không có Hà Nghiên Nhi, nếu như ngay từ lúc đầu hắn nhận ra cô, đối tốt với cô, trân trọng cô. Có phải là kết cục giữa bọn họ sẽ không đến mức phải như thế này không?
Có lẽ thật sự không tồn tại hai chữ “nếu như” thật. Hắn tổn thương cô là thật, khiến cho cô đau khổ là thật. Có lẽ ngay từ lúc đầu, bọn họ đã định sẵn là hai người thẳng song song cắt nhau tại một điểm rồi sau đó tách xa nhau mãi mãi.
- Chú đừng nói nữa, mọi chuyện đều đã đi qua rồi. Có rất nhiều chuyện đã chẳng thể trở lại như lúc ban đầu. Nếu như không muốn nghe thấy những lời tổn thương chính bản thân mình, vậy thì chí đừng nói nữa.
Tống Dịch cười khổ, có lẽ cô đã oán hận hắn vào trong xương tủy rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-da-nguoc-ten-tra-nam-do-chua-/3470161/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.