Sau đó mỗi ngày, Tử Y đều chủ động mua đồ ăn sáng đến cho hắn. Tình trạng ngất xỉu của hắn càng nhiều hơn, mỗi lần cô hỏi đến đều bị hắn giấu nhẹm, nói rằng bản thân làm việc nhiều nên kiệt sức. Cô cũng chỉ quan tâm, hứa sẽ mua đồ tẩm bổ cho hắn làm phẫu thuật chứ cũng không nghi ngờ gì nhiều.
Tóc hắn bắt đầu rụng dần, mỗi lúc chải đầu tóc đều rụng cả mớ. Hắn giấu đi, ôm Đô Đô trong lồng ngực, hôn hít thương yêu đứa con trai duy nhất của hắn. Hắn chơi đùa với thằng bé, dặn dò rất nhiều điều.
Sang ngày thứ 6, Tử Y theo thường lệ đem bữa sáng vào cho hắn. Nhưng khi đem vào lại chẳng có ai cả, chỉ có Trình Khiêm đang ở đó thu dọn một chút đồ cuối cùng của Tống Dịch mà thôi.
- Thư ký Trình, Tống Dịch đâu?
- Chủ tịch... đã đi rồi.
- Anh ấy đi nhanh vậy ư? Sao lại không nói lời từ biệt nào đã đi rồi.
Trình Khiêm rút ra một tập giấy đưa cho Tử Y, ngập ngừng nói.
- Thiếu phu nhân, à không, bây giờ phải gọi là chủ tịch Đường mới đúng. Đây là giấy ly hôn có chữ ký của chủ tịch kèm theo giấy chuyển nhượng cổ phần của Chủ tịch Tống, sau này cô chính là chủ tịch của Tống Dịch rồi.
- Anh ấy vì sao lại...
- Chủ tịch có để lại cho cô một lá thư. Cô đọc rồi sẽ hiểu...
Tử Y cầm bức thư trên tay, mở lần mở những dòng chữ được Tống Dịch nắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-da-nguoc-ten-tra-nam-do-chua-/3470162/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.