- Tống Dịch, tôi không cần anh nữa. Anh buông tha cho tôi đi.
- Tử Y! Em đừng đi mà Tử Y.
Hức...Haa...
Tống Dịch tỉnh dậy từ trong cơn hôn mê, khi hắn tỉnh dậy thấy toàn thân đã cắm đầy ống truyền dịch, bản thân đang nằm trên giường bệnh.
- Chủ tịch, ngài tỉnh lại rồi.
- Tôi... tôi làm sao vậy? Tại sao tôi lại ở đây?
- Ngài không nhớ gì sao? Hôm qua sau khi Cố Thành bị chấn thương đưa vào bệnh viện ngài cũng đã bị ngất xỉu.
Hắn day day trán suy nghĩ. Bình thường sức khỏe của hắn rất tốt, hắn cũng chưa từng bị dị ứng với máu, sao hôm nay lại bất tỉnh chứ?
- Tại sao đang yên đang lành tôi lại ngất xỉu chứ?
- Chuyện này... tôi nghĩ nên để bác sĩ nói rõ với ngài thì hơn.
Trình Khâm có chút ngập ngừng, hình như từ trong lời nói có chút gì đó khó nói ra. Cuối cùng bị nghẹn ý ở cổ họng lại nên thôi, chuyện này nên để hắn trực tiếp đi hỏi bác sĩ thì hơn.
Tống Dịch ngồi dậy, cơn choáng váng ùa đến khiến hắn ngồi không vững suýt chút nữa đã ngã xuống giường. Cũng may Trình Khiêm đứng gần đó đã kịp chạy đến đỡ lấy hắn.
Tống Dịch nhíu mày, cố bám vào thành giường giữ thế, sao chỉ qua một ngày thân thể hắn lại khó chịu như vậy chứ? Giống như toàn bộ thân thể đã bị rút cạn, không còn chút sức lực nào cả.
- Ngài có làm sao không?
- Tôi không sao. Tôi muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-da-nguoc-ten-tra-nam-do-chua-/3470156/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.