Tối hôm đó là kỉ niệm 10 năm ngày cưới của bọn họ. Hà Lạp Dương một mình ngồi trong căn phòng khách tối om suốt ba tiếng, đến lúc 11:50 cuối cùng cũng đợi được Trần Khác Thanh trở về. Ngày hôm đó đặc biệt lạnh, nến thơm cũng đã tự tắt, cả một bàn đồ ăn cũng đã sớm nguội lạnh, bên trên còn kết một tầng mỡ trắng, nhìn qua vô cùng ngán.
Đồng hồ quả lắc ở phòng khách vẫn tíc tắc kêu, Hà Lạp Dương bỗng nhiên hiểu ra, việc cậu chờ đợi Trần Khác Thanh như thế này giống như một chiếc kim giây đồng hồ chạy mãi chẳng ngừng, một vòng lại một vòng, không có điểm dừng. Vì thế cậu nói với Trần Khác Thanh: "Chúng ta ly hôn đi."