"Chú Hà, chú đến thành phố K làm gì?"
Người ngoài chỉ thấy đây là câu hỏi non nớt của trẻ nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngước lên của Trần Khác Thanh còn nở nụ cười, thoạt nhìn moe không tưởng, nhưng Hà Lạp Dương lại sợ tới mức lông tơ dựng đứng cả lên. Trần Khác Thanh là băng sơn mặt than, hắn rất ít cười, cũng rất khó chọc hắn cười, chỉ mình Hà Lạp Dương biết hắn cười như vậy là đang tức giận, hắn cũng rất ít khi nổi giận, Hà Lạp Dương rất sợ hắn nổi giận, cái này đã trở thành thói quen.
Mà Tiểu Vũ cũng hỏi thao: "Ba ba, thành phố K ở đâu? Ba tới đó làm gì?"
Hà Lạp Dương lập tức sực tỉnh lại, ý thức được người đang hỏi không phải Trần Khác Thanh kia, mà chỉ là Trần Khác Thanh nhỏ xíu mới có tám tuổi, vì thế cậu liền dùng cách thức đối đãi với trẻ con trả lời hắn, qua loa nói: "Ba ba đi làm."
Giải thích nghiêm túc như nói với người lớn mới kỳ.
Trần Khác Thanh hỏi tiếp: "Làm gì ạ?"
Hà Lạp Dương lại qua loa đáp: "Con còn nhỏ không hiểu đâu."
Trần Khác Thanh: "..."
Hà Lạp Dương sống chết nói là đi làm, hắn còn có thể làm gì?
Vì thế trên suốt đường về Trần Khác Thanh vẫn luôn tức giận với Hà Lạp Dương, hắn cắn chặt răng, khuôn mặt nhỏ tức đến phồng ra. Nếu hắn là người lớn chưa biết chừng Hà Lạp Dương sẽ thấy sợ, nhưng hiện giờ hắn chỉ là một đứa nhóc, Hà Lạp Dương chỉ thấy vừa buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-cung-khong-the-ly-hon-thanh-cong/2900397/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.