Ta và đích tỷ bốn mắt nhìn nhau.
Lúc này ta vẫn đang hóa trang thành dáng vẻ của nàng, nếu để Giang Úc Tạ thấy được — mọi lời dối trá trước đây sẽ lập tức tan vỡ.
Đích tỷ từng nhiều lần dặn ta: Giang Úc Tạ ghét nhất là bị người ta lừa gạt.
Ngay khoảnh khắc ấy, trong ánh mắt nàng hiện rõ vẻ hoảng loạn mà ta chưa từng thấy.
Chắc là trong cơn nguy cấp, nàng bỗng mở cửa tủ gỗ bên cạnh, đẩy mạnh ta vào trong.
Hạ giọng ra lệnh:
“Ở yên trong đó, không được nhúc nhích.”
Vừa dứt lời, cánh cửa tủ vừa khép lại, Giang Úc Tạ đã bước vào phòng trong.
Đích tỷ lập tức đón hắn, tay vòng lấy cánh tay hắn, giọng nói mang theo vẻ thẹn thùng cùng dịu dàng không tự chủ:
“Hầu gia, người về rồi.”
Cánh cửa tủ gỗ không được đóng kín hoàn toàn.
Qua khe hở nhỏ xíu, ta có thể mơ hồ thấy cảnh bên ngoài.
Trong phòng ánh sáng lờ mờ, đích tỷ nhẹ nhàng gạt lớp áo choàng mỏng đang lả lơi trên vai.
Ngay khoảnh khắc áo rơi xuống, gò má nàng ửng hồng, tay đưa ra định cởi đai lưng của Giang Úc Tạ.
Hắn lúc ấy đứng ngay phía trước tủ gỗ — gần đến mức ta có thể lờ mờ cảm nhận được hơi thở trên người hắn, còn lẫn chút men rượu chưa tan.
Đích tỷ áp sát vào lòng hắn, ta liền nhắm chặt mắt.
Dù sao cũng là chuyện khuê phòng giữa phu thê người ta, ta trốn ở đây nhìn lén — chẳng ra làm sao cả.
Thể lực của Giang Úc Tạ rất tốt, không đến một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-co-tuyet/5075983/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.