‘Tiên sinh, nước nóng đã sẵn sàng rồi, ngài vào tắm cho ấm’
Bạch Ảnh Quân bước vào phòng tắm. Dạ Nguyệt biết phận liền lẳng lặng đi ra ngoài. Nhưng sao lại đi mãi vẫn chưa ra đến cửa, cảm giác tay bị nắm chặt, cô quay đầu lại nhìn. Một bàn tay to lớn đang nắm chặt lấy tay cô, bất giác Dạ Nguyệt rụt tay lại nhưng sức cô không đọ lại nổi người đàn ông khỏe mạnh này.
‘Tiên sinh, ngài cần gì sao?’
Dạ Nguyệt vẫn giữ được bình tĩnh mà hỏi anh. Bạch Ảnh Quân nhàn nhạt trả lời.
‘Cởi đồ cho tôi!’
Câu nói của anh bỗng khiến mặt cô hơi gượng đỏ. Sao thế này, không phải cô là người giỏi giữ bình tĩnh lắm hay sao, sao tự dưng lại để lộ hết ra ngoài rồi?!
‘Mặt cô sao lại đỏ như thế? Bị bệnh rồi à?’
Bạch Ảnh Quân quan tâm, ngữ điệu ôn hòa mà cường thế lãnh ngạo, vươn tay vén tóc mai đang nhiễu xuống đôi mắt xinh đẹp sang một bên. Hành động và cả lời nói của anh đều đang gây sát thương rất lớn đối với Dạ Nguyệt khiến cô không thể tiếp tục giữ bình tĩnh. Gương mặt đã đỏ nay lại đỏ hơn. Thoáng chốc lí trí cô bị mất theo câu nói của anh.
‘T...t...tôi...!’
Dạ Nguyệt ngượng đến hoa mắt, đến lời nói cũng không thể nói tròn trĩnh được nguyên câu. Anh là người đầu tiên yêu cầu cô làm điều này. Trước nay chưa ai từng nói như thế với cô cả. Nhìn biểu hiện của cô ngượng đến đầu sắp bốc khói, Bạch Ảnh Quân vô thức cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-bach-tien-sinh-da-vui-chua/2979545/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.