Bạch Ảnh Quân gắp một miếng cá, đưa lên miệng thưởng thức, cảm nhận hương vị của món ăn. Nhìn vẻ mặt đối phương có nét mong chờ, anh cố tình nhai càng lâu.
Trong lòng Dạ Nguyệt cứ bập bùng. Hai tay siết chặt vào nhau. Cô hồi hộp đến mức có thể nghe thấy tiếng tim đập mạnh.
‘Tiên sinh, ngài thấy sao?’
Nhịn không được nên hỏi thử, khẽ liếc mắt thoáng qua anh.
‘Cũng được!’
Dạ Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, xem như là qua được bước này. Giờ cô có thể an tâm ăn uống rồi.
Đây là lần đầu tiên Ảnh Quân ăn món bình thường như thế này, cũng là lần đầu tiên được nếm thử, không biết có phải do đói hay không mà anh lại cảm thấy chúng rất ngon. Hương vị khá gần gũi và quen thuộc. Hay là do thời tiết thay đổi nên khẩu vị thay đổi? Cũng không rõ nữa rồi!
Thấy Ảnh Quân mãi chỉ ăn cá, Dạ Nguyệt nhướn người gắp thịt cua viên cho vào bát anh. Lại gắp thêm ít rau trộn cho vào bát.
'Tiên sinh, ăn cá mãi không được. Ngài ăn thử những món còn lại xem, tuy bình thường nhưng ngon lắm. Tôi chỉ biết nấu những món như thế này thôi. Sau này tôi sẽ học nấu thêm các món ngon hơn và hợp với ngài hơn'
'Cô là người đầu tiên gắp thức ăn cho tôi!'
Dạ Nguyệt vội ngồi xuống, không nói nữa, biết mình đi quá trớn nên im thin thít. Sợ rằng nếu nói thêm sẽ càng làm Ảnh Quân thấy khó chịu.
Sự thật rằng trước nay chưa ai từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-bach-tien-sinh-da-vui-chua/2979543/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.