1.11.2015
Tôi không tính sai thời gian, tôi chỉ biết em rất lâu rồi không để ý đến tôi.
2.11.2015
Phải để tôi một mình ở nhà trong thời tiết lạnh như vậy? Dư Giảm, em thật nhẫn tâm.
4.11.2015
Giận bản thân tại sao lại lo lắng cho tình trạng của em, lần này là lỗi của em. Tôi không nên xé tranh của em, nhưng em cũng không nên đối xử với tôi như vậy. . Kiếm Hiệp Hay
6.11.2015
Em thực sự muốn kết hôn... cũng không phải không cho, nhưng em phải cho tôi biết, không thể giấu tôi, đến lúc đó tôi sẽ buông tay để em đi. Em sợ cái gì? Bên cạnh tôi không phải đầm rồng hang hổ đương nhiên em có quyền lựa chọn ở hay đi.
7.11.2015
Khi tôi còn nhỏ, tôi cảm thấy mình là đứa trẻ ưu tú nhất trên thế gian, và cũng là người đặc thù nhất. Tôi lúc đó tự tin, kiêu ngạo, không cho phép bản thân dựa dẫm, tin tưởng bất kỳ ai.
Thời gian trôi qua, tôi bắt đầu hiểu rằng mình chỉ là một người bình thường giữa hàng ngàn vạn người, không khác gì những kẻ đang bay trên không hay đang đi dưới đường. Con kiến nào cũng có mắt và mũi, huống chi người với người.
Tôi hiện tại, chỉ là người bình thường, vẫn sẽ không chịu nổi đả kích.
11.11.2015
Thật lòng tôi hy vọng em là người thương cuối cùng của tôi.
12.11.2015
Biết rằng em đang sống trong phòng tranh, nhưng không có thời gian, không có lý do và cũng không có dũng khí để tìm em. Thực ra, em mỉm cười với tôi một cái, tôi đã không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-tuong/222905/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.