Ghi chép của Lạc Hồng, tháng 10 năm 2015.
1.10.2015
Quốc khánh vui vẻ, cuối cùng tôi cũng được nghỉ dài ngày để đưa em đi chơi, tôi muốn dẫn em đi Giang Nam xem cây cầu đá em yêu thích, nhưng em lại kéo lấy tôi nói rằng không dễ mới có ngày nghỉ hay là ở nhà nghỉ ngơi đi.
Cuối cùng chúng ta mỗi người nhường một bước, bốn ngày đầu đi du lịch, ba ngày sau nghỉ ngơi.
2.10.2015
Tôi luôn nghĩ vì em mà sẽ chọn đi đến phía nam, nhưng không ngờ em lại đưa tôi đến Cáp Nhĩ Tân. Tôi sững sờ nhìn em hăng hái lên mạng tra cứu mấy cuốn sách hướng dẫn du lịch đầy màu sắc. Băng thành quả thực không phải là một cái tên giả, rõ ràng đang là đầu thu, gió lạnh ở Cáp Nhĩ Tân đã lấy đi gần hết nhiệt độ, hai chúng ta rụt cổ lại, im lặng nhìn nhau rồi cười khẽ.
“Có lạnh không?”
“Lạnh quá.”
“Đi mua quần áo dày hơn thôi.”
“Ừ! Đi thôi!”
Tôi hy vọng em có thể vui vẻ.
3.10.2015
Chúng tôi đi bộ từ nhà thờ Công giáo Cáp Nhĩ Tân đến khu thương mại Thu Lâm, ban ngày ngắm nhìn phong cách kiến trúc. Đi mua sắm các cửa hàng dịch vụ tư nhân dọc theo đường phố. Buổi tối, ánh đèn đường soi rõ gương mặt em cùng cánh cổng lớn màu cam ở góc phố, cùng em đi trên con đường Gogol thẳng tắp, mong rằng cuộc đời sẽ dừng lại ở giây phút này.
Nếu như trời có tuyết thì hay biết mấy.
Bữa tối sẽ đưa em đến ăn các món phương Tây chính thống của Nga tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-tuong/222904/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.