“Chậc chậc.”
“Hon.”
“Chậc chậc.”
“Hon! Chúng ta đang bàn việc nghiêm túc đấy!” Đức gắt lên.
“Sorry sếp.” Hon lí nhí, “Tại tôi thấy… hơi tiếc thôi.”
“Hồ sơ của tôi có vấn đề à?” Hoàng hỏi.
“Vâng, đúng là vậy đấy.”
Vào lúc mười giờ sáng ngày thứ Ba, có một người đàn ông trong bộ vest đen bước vào ngân hàng Wilshire và nói rằng ông ta muốn vay một khoảng tiền để đầu tư. Ban đầu Kiệt nói với ông ta là “Ở đây chúng tôi không làm thế.” Nhưng rồi ngài Kim xuất hiện và nói rằng ông cho phép làm vậy, vì dẫu sao ngân hàng cả tháng qua cũng không có nhiều khách tới vay tiền mua nhà hay mua xe gì cả.
Ngài Kim sau đó đã gọi Đức, Hon, và Hạnh tới để cùng giúp đỡ người đàn ông – có tên là Nhậm Thanh Hoàng. Bỏ ra những lời giới thiệu dài dòng, hoa mỹ thì ông Hoàng đây là giám đốc của công ty nội thất Hoàng Gia, trụ sở tại số 144 đường Ngô Thời Nhiệm, quận 3. Công ty Hoàng Gia đã thành lập gần hai năm và công việc làm ăn cũng khá tốt nên ông Hoàng muốn vay tiền để mở thêm chi nhánh.
Nói về Hoàng thì đó là một người đàn ông trung niên, dáng người tầm thước. Ông ta có làn da sẫm, khuôn mặt chữ điền, mắt nhỏ, mày rậm, môi dày, đeo một cặp kiếng gọng đen lớn. Mái tóc ngắn, chải rẽ ngôi và có đã có vài sợi ngã màu, đuôi mắt có vài vết chân chim và trán cũng có vài nếp nhăn.
“Chúng ta hãy lên tầng bốn cho rộng rãi nào.” Đức đề nghị, “Hạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-tien-bo/188881/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.