“Có ai muốn đi ăn sau khi xong việc không?” Ngài Kim hỏi, và đám nhân viên liếc mắt nhìn nhau như muốn bảo: Mày đó, mày mời ổng đi! Nếu là cách đây một tháng thì thế nào bọn họ cũng sẽ vồ vập lấy ông ta, thi nhau đề nghị quán này, quán kia, có khi còn giành nhau trả tiền nữa kìa, bởi dẫu sao ông ta cũng là tổng giám đốc, thành ra nhân viên muốn lấy lòng sếp cũng không có gì là lạ.
Nhưng cho đến tuần trước, trong một lần đi karaoke với nhau, có lẽ do chén tạc chén thù quá mức mà ngài Kim đã vô tình để lộ ra bí mật: Cái chức tổng giám đốc của ông, giờ chỉ còn là hữu danh vô thực mà thôi, hay nói ngắn gọn là chỉ có tiếng chứ không có miếng. Mọi hoạt động của ngân hàng bây giờ đều nằm trong tay cô gái có tên gọi là Diana, mà mỗi lần nhắc tới cái tên này là ngài Kim trông có vẻ… xúc động lắm.
“Diana, Diana… Các cậu có tin được không? Năm đó trời lạnh cóng luôn mà cô ả chỉ bận có bộ đồ mỏng manh đi làm việc. Bộ váy ngắn củn cỡn màu vàng, quần tất đen dài quá đầu gối, đi qua đi lại trước mắt đám đàn ông chúng tôi… Thật vô liêm sỉ!”
“Ngắm gái đã rồi chửi, ông mới vô liêm sỉ ấy.” Kiệt, nhân viên hỗ trợ khách hàng, lẩm bẩm.
“Nhưng làm sao ả ta có thể nắm gọn cả hội đồng quản trị của công ty vậy?” Hạnh, kế toán, hỏi.
“Ả ta… có siêu năng lực!” Sau câu nói đó của ngài Kim, cả căn phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-tien-bo/188879/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.