' Xong rồi '
Với tài trang điểm thảm họa của Vương Đỉnh Hoa cuối cùng cũng có thể giúp ích được ai đó. Nói đúng hơn là giúp cho vị công chúa này trốn khỏi cung mà không bị ai phát hiện. Lưu Tuyết Khuê nhìn mình trong gương mà không thể ngờ tới, vừa lúc nãy là một vị tiên nữ giáng trần còn bây giờ không khác nào là một mụ phù thủy xấu xí. Nàng lườm người kia muốn chê bai tài trang điểm nhưng sợ lại bị đổi ý Vương Đỉnh Hoa không cho mình theo nên nàng nhịn nhục.
Cả hai đi đến cổng thành thì lại bị chặn lại bởi lính gác.
' Hôm nay ta đi thăm mộ mẫu thân '
Vương Đỉnh Hoa đưa ra lý do thích đáng, lính gác nhìn sang người ở phía sau cô thì liền hỏi.
' Còn đây là ai? '
' Cung nữ của ta '
' Sao lại có người xấu xí như thế chứ?'
Lưu Tuyết Khuê bị lính gác săm soi mà khó chịu, nếu không phải vì nàng muốn ra khỏi đây thì có lẽ với thân phận là công chúa nàng sẽ cho tên này một bài học vì dám nhìn nàng như vậy, không những thế còn chê bai ta nữa chứ! Hứ!!
' Không phải là do người của các ngươi tuyển chọn hay sao? Lại hỏi ta là thế nào!? '
Lính gác bị Vương Đỉnh Hoa làm khó làm dễ nên nhanh chóng mở cửa cho hai người. Nhìn cánh cửa khép lại, Vương Đỉnh Hoa bật cười quay sang nhìn cô gái xấu xí kia.
' Ngươi còn cười? Không phải do ngươi trang điểm tệ như vậy hay sao?'
' Nhưng cũng giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-ngo-chon-am-ti/242259/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.