Vương Đỉnh Hoa và công chúa điện hạ Lưu Tuyết Khuê cũng dần thân thiết nhau hơn như một người bạn, có chuyện gì cũng chia sẻ nói cho nhau nghe, Vương Đỉnh Hoa kể về các cuộc chiến thắng của mình khi dần dần cô được cha cho xuất binh nhiều hơn. Lưu Tuyết Khuê nói về những ham muốn vì nàng còn muốn có gì nữa sao? Chỉ là chưa thực hiện được những điều mình hằng mong ước mà thôi.
' Này, ta nảy ra một ý tưởng '
Đang đi dạo cùng nhau bỗng nhiên chợt nảy sinh ra điều hay ho, Vương Đỉnh Hoa bèn nói ra ngay.
' Làm sao? '
' Không phải là chúng ta đang rảnh rỗi sao? Hay là cùng làm một màn biểu diễn tuyệt mỹ thiên hạ đi, ngươi thổi tiêu còn ta múa kiếm '
Nhìn nụ cười tươi sáng kia đang chờ đợi mình đáp trả, Lưu Tuyết Khuê sau một chút nghĩ ngợi nàng cũng khẽ gật đầu. Dù gì ý tưởng này cũng hay đi, cũng không có mất mát thì dại gì không đồng tình?
Thế là hai nữ nhân đến góc cây Tử Đằng thầm muốn cho khung cảnh trở nên tuyệt sắc hơn, nàng thổi tiêu, cô múa kiếm. Âm thanh dịu dàng, êm ả, ngọt ngào của cây tiêu làm nhạc nền cho điệu múa của nữ nhân cầm kiếm kia, Lưu Tuyết Khuê cảm xúc càng dâng trào hơn thì nàng lại thổi tiêu nhanh và tình cảm hơn làm cho Vương Đỉnh Hoa cũng vì thế phải nhanh tay lẹ chân hơn. Cây Tử Đằng không ngừng rơi lá góp phần làm cho khung cảnh trở nên mụ mị, dường như cả hoàng cung, cả trời đất và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-ngo-chon-am-ti/242260/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.