Trải qua một ngày kinh hồn bạt vía, cuộc sống ở Học Viện Quân Sự Liệt Hoả trở về lại trạng thái vốn có của nó. Mỗi ngày, đều là huấn luyện và ngủ, nếu như không cần để ý tới tên Cố Yến Tranh xấu xa kia thì cuộc sống của Tạ Tương có thể coi như là tốt đẹp.
Giữa lúc ấy, kỳ thi lại đã đến, Tạ Tương và Cố Yến Tranh cùng nhau chạy vác nặng trên đường dài, bóng dáng hai người lúc gần lúc xa. Cố Yến Tranh thong thả vượt mặt cô, rồi lại chạy lui về, lại vượt mặt lần nữa, rồi vẫn chạy lui về, cứ như thế lặp đi lặp lại không biết mệt, đến tận khi về đến đích, hình thức tra tấn này mới được kết thúc.
“Tạ Lương Thần, tốc độ không đạt, sức chịu đựng không đủ, nỗ lực càng không có, năng lực đối kháng cũng yếu, thật sự nát bét.” – Lữ Trung Hân cầm phiếu điểm nhìn nét mặt như đưa đám của Tạ Tương – “ Nhưng mà, miễn cưỡng cũng có thể xem như đạt yêu cầu.”
“A! Lương Thần! Tốt quá rồi!” – Hoàng Tùng nắm bả vai Tạ Tương reo hò, xem ra còn vui mừng hơn cả cô.
Lữ Trung Hân phất tay:
“Im lặng, sau cuộc thi lần này là đến tết trung thu, từ ngày mai, các cậu có ba ngày phép, thu dọn hành lý về thăm nhà đi.”
Tiếng hò hét rung chuyển cả sân huấn luyện. Lần này Lữ Trung Hân chỉ cười cười nhìn họ.
Trước ngày nghỉ, Tạ Tương hẹn Hoàng Tùng ra quán rượu Sơn Nam thư giãn, thật ra là cô muốn đến gặp Tiểu Quân.
Vừa đẩy cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-quan-su-liet-hoa/256755/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.