Đạo quán đêm khuya vừa vắng vẻ vừa yên ắng, Tạ Tương một mình đấm bao cát trên sân huấn luyện. Đầu cô chỉ toàn hình ảnh của Thẩm Quân Sơn và Kim Hiển Dung, trong lòng có chút phiền muộn. Cứ thế cô liên tục đấm túi bụi vào bao cát. Một lúc sau cảm thấy thoải mái hơn được một chút, hai bàn tay cũng đau buốt, cô ngã oạch trên mặt đất thở hổn hển, buồn bực xoa xoa mái tóc ngắn ngủn : đã giả làm con trai rồi, ai đui mù mà lại thích mình.
“Tạ Lương Thần, cậu ở đó làm gì, mau cút tới đây uống rượu đi.”
Một chai rượu óc ách lăn đến bên chân Tạ Tương. Cô quay đầu nhìn về hướng phát ra âm thanh, Quách Thư Đình say khướt không biết đã đến đây từ lúc nào đang ngồi chễm chệ trên khán đài. Quần áo ông ta dính đầy bùn đất, chắc là đã say quá nên đã ngã ở bụi nào.
“Có uống không ? Không uống trả rượu lại cho tôi.”
Tạ Tương lắc đầu, vỗ vỗ bụi trên quần, nhặt chai rượu đi lên khán đài.
“Thầy Quách, thầy tới lúc nào vậy?”
“Không lâu, từ lúc cậu bắt đầu lên cơn động kinh.”
Tạ Tương không nói nên lời, mở nắp rượu, uống một ngụm lớn, hương rượu cay nồng khiến cô không ngừng ho khan, chất cồn nóng hổi từ cổ họng đốt thẳng xuống dạ dày. Cô thật sự không hiểu tại sao Quách Thư Đình lại thích uống rượu, rõ ràng là khó uống muốn chết.
Quách Thư Đình nheo mắt nhìn cô, thấy cô uống một cách thoải mái như vậy, tâm tình ông ta tốt lên hẳn, cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-quan-su-liet-hoa/256756/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.