Ở trong lòng Hạ Mộ, Hứa Đình quả thực có thể nói là hoàn mỹ, cho nên Hạ tiểu thụ cũng rất buồn bực, bản thân mình đến tột cùng là dẫm phải cái vận cứt chó gì, lại có thể nhặt hắn về nhà? 
“Lúc trước anh đã từng yêu chưa?” Hạ Mộ thực nghiêm túc hỏi hắn. 
“Chưa.” Hứa Đình lắc đầu. 
“Vậy tình một đêm?” Mắt Hạ Mộ nheo lại. 
“Cũng không có.” Hứa Đình buông lỏng, “Trừ em ra ai anh cũng chưa chạm qua.” 
“Vì sao?” Hạ Mộ rất không hiểu. 
“Cái gì gọi là vì sao, chẳng lẽ em hi vọng anh từng có tình một đêm?” Hứa Đình nghiến răng nghiến lợi, “Lão tử yêu cầu rất cao có được hay không?” 
Mắt Hạ Mộ tỏa sáng, nói như vậy, mình là kết quả của yêu cầu cao? 
Hứa Đình nhìn vẻ mặt cười ngốc của Hạ Mộ, cảm thấy có chút dở khóc dở cười, kỳ thật ngay cả mình cũng nghĩ không thông, vì sao cố tình lại cứ thích cái tên biệt nữu tạc mao lại nóng nảy này. 
“Kỳ thật em cũng có rất nhiều khuyết điểm…” Hạ Mộ cảm thấy mình hẳn là nên khiêm tốn một chút. 
“Anh biết!” Ngữ khí Hứa Đình phẫn hận. 
Hạ Mộ bị hắn trợn mắt, chả trách, chưa từng yêu đương, không biết lựa lời mà nói! 
.. 
Mùa đông ở thành phố này rất lạnh, ngày đầu năm mới vừa qua mà đã bắt đầu có tuyết rơi nhẹ, trước kỳ nghỉ đông, mặt đường đã lạnh tới mức kết băng. 
Hạ Mộ sợ nhất lạnh, ho khan hơn mười ngày vẫn không thấy đỡ hơn, cổ họng cũng sắp khản đặc . 
Hứa Đình thấy cậu tiêm thuốc cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-khong-the-treu/1309609/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.