Viết nhật ký xong, Bách Thời tiếp tục chìm vào giấc ngủ, đây là việc làm mà cậu thường xuyên làm nhất kể từ khi ở đây. Thực ra thì bên dưới phòng khách cũng có tivi, nhưng Bách Thời lại chưa từng bật nó lên xem bao giờ, vì cậu chẳng có một chút hào hứng hay tâm trạng để xem nó cả.
Trong lúc Bách Thời đang lim dim ngủ, Hạ Trì bước vào và lấy đi cuốn nhật ký dưới gầm giường của Bách Thời, hắn muốn biết hôm nay Bách Thời đã viết những gì.
"Hôm nay cậu nói rằng muốn đưa tôi ra ngoài, vậy mà khi tôi đề xuất địa điểm cậu lại không cho. Vậy thì cậu còn hỏi ý kiến tôi làm gì."
Cách viết này có hơi hướng như Bách Thời đang giận dỗi hắn.
"Trục Kha, tôi nhớ cậu. Sao cậu lại không trở về chứ? Hạ Trì nói cậu đã quên tôi rồi, có thật không?"
Hạ Trì không vui thấy rõ, nhưng hắn vẫn kiên nhẫn tiếp tục đọc thêm vài dòng, đúng lúc này, Bách Thời đột ngột tỉnh giấc.
Nhìn thấy Hạ Trì đang cầm quyển sổ bí mật của mình, Bách Thời hốt hoảng giật lại: "Sao cậu lại đọc nhật ký của người khác chứ?" Bách Thời vừa nói vừa thấp thỏm, cậu không biết Hạ Trì đã đọc tới đâu rồi: "Ra ngoài."
Hạ Trì nhìn chòng chọc Bách Thời, ánh mắt rũ rượi không chút sức sống: "Bách Thời."
Không khí bỗng chốc rơi vào một khoảng không tĩnh lặng. Bách Thời cứ tưởng Hạ Trì nói nhầm: "Cậu gọi gì cơ?"
Hạ Trì dùng ánh mắt bất lực nhìn đối phương: "Bách Thời, năm đó tôi thực sự thích cậu." Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-tra-khong-cho-toi-xuong-giuong/876979/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.