Mười hai giờ khuya, Bách Thời nằm trên giường nhìn ra ngoài khung cửa sửa ngắm trăng ngắm sao. Trước lúc Hạ Trì rời đi, cậu cảm nhận được trong mắt Hạ Trì có thứ gì đó đã thay đổi, nhưng cậu cũng chẳng rõ sự thay đổi đó là như thế nào.
Đến tận giờ này mà Hạ Trì vẫn chưa về, Bách Thời dám cam đoan, suy nghĩ của cậu đã đúng.
"Là chuyện của Trục Kha sao?" Bách Thời tự hỏi.
Nghĩ đến Trục Kha, cậu lại thêm vài phần u sầu ưu tư. Cậu và Trục Kha chỉ mới gặp nhau có vài phút, vậy mà chuyện chẳng lành đã xảy ra đến mức này rồi.
Tuy người ra tay là Hạ Trì, nhưng Bách Thời lại cảm thấy mình mới chính là người ra tay. Nếu như Trục Kha không liên quan đến cậu, không phải người yêu của cậu, Trục Kha đã không ra nông nỗi này.
Bách Thời nhắm mắt tạm thời che đi sự ưu phiền, muốn ngủ một giấc đến sáng mai. Cậu ước gì sau khi cậu tỉnh dậy, tất cả sự việc của ngày hôm nay chỉ là giấc mơ.
Hai giờ sáng, Bách Thời vốn đang ngủ say sưa, đột nhiên, dường như có một thế lực bí ẩn nào đó đã đánh thức cậu. Lúc này, cạch một tiếng, cánh cửa phòng vừa vặn mở ra.
Hạ Trì đã về rồi.
Ngày nào Hạ Trì cũng muốn cùng cậu hoanh dại trên giường, dần dà chuyện này đã trở thành một điều bắt buộc phải có. Thấy Hạ Trì bước vào, Bách Thời chỉ động nằm thẳng lại, chờ Hạ Trì tấn công.
Kỳ thực, cậu không muốn làm ngày hôm nay, vì hôm nay đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-tra-khong-cho-toi-xuong-giuong/876978/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.