Âm thanh di động của Hạ Trì vang lên, người gọi đến là ai Hạ Trì không cần nhìn vào màn hình cũng biết, dạo gần đây có hai người thường xuyên gọi cho hắn nhất chính là ba mẹ hắn Hạ Cảnh Thâm và Lệ Thi.
Hạ Trì tắt máy cái rụp, không nghe.
Bách Thời ngồi ở bên cạnh đọc sách, thuận miệng hỏi: "Sao không nghe máy? Họ chắc là lo cho cậu lắm."
"Lo gì chứ, gọi điện để trách móc thì đúng hơn."
"Cậu chuyển sang nơi khác sống một thời gian lâu như vậy không về nhà, ba mẹ cậu dù biết cậu nói dối, nhưng chắc chắn cũng sẽ rất nhớ cho cậu."
Hạ Trì hỏi ngược lại với tâm tình nghi hoặc: "Cậu muốn tôi đi gặp bọn họ để cậu có cơ hội làm chuyện gì à?"
Bách Thời lười biếng đào sâu câu chuyện với Hạ Trì, cậu cúi đầu tiếp tục đọc sách.
Chần chừ hôi lâu, Hạ Trì lại nói: "Hôm nay cậu muốn đi đâu ra ngoài cũng được. Tôi không ý kiến đâu."
Bách Thời ngẩng phắt đầu dậy nhìn Hạ Trì với đôi mắt đầy trông đợi, nhưng sau đó lại mất hứng cũng rất nhanh: "Cậu sẽ không đâu."
"Tôi sẽ."
Bách Thời dứt khoát: "Kể cả khi tôi muốn đi gặp Trục Kha?"
Hạ Trì đã biết là sẽ như vậy, hắn đã suy nghĩ nhiều lắm mới đưa ra quyết định này. Hạ Trì gật đầu ừm một tiếng.
Đến lượt Bách Thời nghi hoặc: "Thật sao?"
"Thật. Tuy nhiên, cậu chỉ được nhìn cậu ấy từ xa, không được tiếp cận."
Bách Thời cảm thấy như vậy thôi cũng đã quá đủ và mãn nguyện rồi. Hạ Trì nói: "Thay đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-tra-khong-cho-toi-xuong-giuong/876980/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.