Mắt thấy tinh thần của Bách Thời tự dưng cháy rực sự thù hận, miệng lại nói ra những lời không khác gì thách thức, Hạ Trì cũng tự động giật mình. Một Vĩnh Kiệt từng sợ hãi khóc lóc van xin dưới chân hắn hiện tại đã biến mất, thay vào đó lại là một Vĩnh Kiệt tràn trề sinh lực và cũng cảm, dường như còn ẩn hiện sự lạnh lùng tàn khốc.
Lâu lắm rồi mới có người dám bật lại hắn. Cảm giác cũng không tệ.
Hạ Trì mỉm cười quái dị, đẩy hai người vệ sĩ sang một bên: "Không cần phải giữ tôi. Tôi ra ngoài là được chứ gì." Dứt lời, hắn lại tiến đến trước mặt Bách Thời thâm sâu nói: "Ngày cậu trở lại trường, tôi sẽ nghênh đón cậu chu đáo."
Sau khi quyết định rời đi, Hạ Trì lái xe moto đi vào đường cao tốc, không đội nón bảo hiểm, vừa lạng lách vừa đánh võng, vừa né xe lớn bằng cách thức nguy hiểm, hậu quả là hành vi chạy xe sai luật của hắn để bị cảnh sát giao thông để ý. Khi rời khỏi đường cao tốc, hắn đã bị bắt lại.
Hạ Trì là kẻ ngang tàng xấc láo bốc đồng, mặc kệ hai người cảnh sát giao thông nói gì làm gì hắn cũng không mảy may để tâm, cộng thêm trong người còn vương vấn men rượu, giới hạn chịu đựng đạt đến cao trào, bị cảnh sát đề nghị giam xe và phạt tiền, hắn lập tức nổi loạn mà xô xát với cả hai.
Biết sức mình không địch lại nổi với cảnh sát, sau khi đẩy ngã hai người họ, hắn cấp thiết lợi dụng thời cơ này leo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-tra-khong-cho-toi-xuong-giuong/248209/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.