🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kỳ thực, Hạ Trì cũng chẳng hiểu tại mình muốn tìm đến Vĩnh Kiệt, sau khi Bách Thời qua đời, đêm nào hắn cũng nằm mơ thấy những giấc mơ kỳ lạ, trong bóng tối, một dáng người quen thuộc giống hệt Vĩnh Kiệt, nhưng khi người đó chầm chậm quay lại mặt đối mặt với hắn, tất cả ngũ quan của đối phương đều không cánh mà bay, một khuôn mặt phẳng lì không có mắt mũi miệng hiện ra như muốn hù dọa hắn, sau đó thì hắn tỉnh lại mà không chút ủ rũ, thứ duy nhất hắn cảm thấy là hoang mang.

Đi đến bệnh viện, Hạ Trì tìm kiếm khắp nơi, vốn đang định đến quầy hỏi thử, từ xa hắn nhìn thấy Lê Học và Thế Sinh từ trong một căn phòng ở cuối dãy hành lang bước ra. Đối với hắn Lê Học và Thế Sinh không thể gọi là quen biết, vì hai bên chưa từng nói chuyện với nhau bao giờ, nhưng mà hắn chắc chắn, hai tên này chính là bạn học của Bách Thời, mà Bách Thời lại cùng lớp với Vĩnh Kiệt, vì vậy suy ra, hai người kia đến đây một trăm phần trăm chính là đến thăm Vĩnh Kiệt.

Đợi Lê Học và Thế Sinh đi khuất, Hạ Trì mới ló đầu ra đi thẳng về phía cuối hành lang vắng vẻ, cánh tay đặt lên tay nắm cửa, không chập chờn mà cấp tốc mở ra.

Bên trong căn phòng tối đen, chỉ có ánh trăng trong bên ngoài là mang vô tình mang nghĩa vụ soi sáng cho tất cả, khiến cho bầu không khí nơi đây thập phần ma mi nhưng ảm đạm u buồn.

Thấy đối tượng nằm đưa lưng về phía

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-tra-khong-cho-toi-xuong-giuong/248208/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Học Tra Không Cho Tôi Xuống Giường
Chương 14: Tại sao tôi phải hối hận?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.