Cho tới khi Phương Dư Khả tới, tôi mới nhớ ra khẩusúng còn chưa tặng.
Tôi hắng giọng một tiếng, nhét khẩu súng vào tay NhưĐình: “Cậu chẳng thiếu thứ gì, mình đành phải tặng cậu một chút tin tức tin cậycó giá trị. Phương Dư Khả thích nhất là súng tự động, mình tặng cậu một khẩu,cậu tự tìm một khẩu súng tình yêu tặng cho cậu ta đi. Các cậu tùy ý mang ra làmđồ chơi tình thú.”
Như Đình còn chưa kịp cảm ơn đã vội vàng tìm chỗ đặtmón quà sinh nhật của tôi xuống.
Văn Đào ở bên cạnh vui quên trời đất, không biết cụmtừ “đồ chơi tình thú” hay tạo hình Như Đình cầm khẩu súng đã chọc đúng huyệt cườicủa anh ta nữa. So với bên cạnh, vẻ mặt Phương Dư Khả nghiêm túc nhìn quả đầumới của tôi, nói không nên lời.
Aiz, không hiểu sao từ người xa lạ đã biến thành sátthủ mặt lạnh rồi? Tôi kéo Văn Đào sang giới thiệu: “Phương Dư Khả, đây là đànanh Văn Đào. Ăn mặc phong cách chứ?”
Phương Dư Khả lạnh lùng nói: “Phong cách với cô.”
Văn Đào lại không hề để tâm: “Phương Dư Khả, Như Đìnhnhiều lần nhắc tới cậu, ngưỡng mộ đã lâu.” Bên tin tức ăn nói đúng là biết giảbộ.
Phương Dư Khả lễ phép gật đầu với anh ta, lại xoayngười nhẹ giọng hỏi tôi: “Sao lại quen nhau?”
Nể mặt hai ngày trước tôi đã phong cậu ta làm tiểuthiếp, người một nhà không cần giấu diếm. Tôi hì hì khai báo: “Không phải cậunói tôi lên cầu Hỉ Thước sẽ bị ghét bỏ sao? Cậu xem, tùy tiện câu một cái đãcâu được trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-sinh-toi-truong-bac-dai/2741691/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.