Căn nhà bên đường Khang An cũng không có gì để dọn cả, phần lớn đồ nội thất đều đã có tuổi đời lớn, nhà mới bên này cái gì cũng đều có, không có thứ gì đáng giá để dọn đi. 
Khương Đường đem quần áo còn mặc được xếp vào vali, sách trên kệ cô cũng chọn ra những quyển cần thiết xếp vào thùng giấy. 
Những thứ khác, cô cũng chọn ra những món đồ chơi cô thích để riêng ra trong mấy cái thùng. 
Lục Ly cùng cô thu dọn xong xuôi hết, những thứ còn lại hai người giao hết cho công ty dọn nhà. 
Ngày dọn đi, thời tiết rất đẹp, ánh nắng vô cùng rực rỡ, cô đi bộ trên cầu thang cũ nát, mỗi một bước chân là một đoạn ký ức. 
Kể từ hôm nay, cô sẽ không bao giờ đến con đường Khang An này nữa. 
Quá khứ tốt hay xấu tất cả hãy để nó tan theo cơn gió đi. 
Cô đứng trước cửa, chữ viết trên đó có thể lờ mờ nhận ra được là nét bút của Lục Ly. 
“Hãy để tớ chăm sóc cho cậu.” 
Nếu như có thể, cô cũng muốn tháo cánh cửa này xuống mang theo. 
Khương Đường đứng ngây ra trước cửa một hồi, Lục Ly ở trong nhà gọi cô: “Đường, còn thứ gì cần dọn nữa không?” 
Khương Đường đi vào trong, nhìn xung quanh căn nhà: “Kha khá rồi.” – ngập ngừng một lúc cô nói: “Anh khát không, em xuống lầu mua nước.” 
Lục Ly đi đến cạnh cô: “Để anh đi.” 
Khương Đường ấn anh xuống lại sofa: “Em đi.” – nói xong cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-thich-an-keo/3509562/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.