Mấy người trao đổi quà Giáng Sinh xong, hưng phấn ra ngoài ăn cơm.
Khi cơm nước xong, cùng nhau trở về, trong tay Lý Thành Công nhiều hơn một tấm thiệp mừng màu hồng nhạt rất tinh xảo.
Chân Minh Châu liền nhớ tới lúc ăn cơm anh ấy chạy ra ngoài một chuyến, đi qua cười híp mắt hỏi “Thế nào, lại mua cái thiệp mừng tặng ai à?”
Lý Thành Công cho cô một ánh mắt biết rõ còn cố hỏi.
Chân Minh Châu cảm thán “Người ta làm thiệp mừng cho cậu, cậu lại mua thiệp mừng cho người ta, muốn là gì.”
“Xuỵt, nhỏ giọng chút.” Lý Thành Công khẩn trương nhìn thoáng qua ba người ở phía trước, hạ giọng nói “Bạn học Nhạc da mặt mỏng, không cho phép lộ ra chuyện mình muốn thổ lộ.”
“Phốc….”
Chân Minh Châu cười “Ai không biết cậu thích cô ấy, còn thổ lộ.”
“Biết là một chuyện, thổ lộ là một chuyện khác, mình không thổ lộ, làm sao người ta có thể xác định tâm ý của mình?”
“Cũng đúng a.”Chân Minh Châu vỗ một cái sau lưng anh ấy, “Chúc cậu thành công.”
“Haha, mượn lời may mắn của cậu.”
Hai người hi hi ha ha nói chuyện, trở về phòng học.
Lễ Giáng Sinh, đám học sinh đều dán giấy lên cửa sổ phòng học, góc phòng học và phía sau bảng đen cũng đều được bao phủ bởi các đồ vật nhỏ, không khí rất lãng mạn và ấm áp.
Chân Minh Châu ngồi ở chỗ của mình, cúi đầu lôi ra một túi to.
Sau khi học được đan khăn quàng cổ, cô cũng làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292903/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.