“Được rồi được rồi, muốn chết a.” Chân Minh Châu không chịu nổi bộ dáng nam sinh làm nũng, tước vũ khí đầu hàng, nhếch miệng cười nói “Làm cho cậu thiệp chúc mừng.”
“Thiệp chúc mừng?”
“Nga, hay dùng loại bán thành phẩm ở bên ngoài.” Chân Minh Châu nghĩ nghĩ, khoa tay múa chân miêu tả “Lập thể, hình như còn có âm nhạc, quý hay không, nhưng mà đủ thành ý đúng không?”
“Đương nhiên a, đủ thành ý.”
Thấy anh ấy tự hào như vậy, Chân Minh Châu không nhịn được cười cười “ Vậy cậu đừng nói mình tiết lộ bí mật trước cho cậu, lúc cô ấy tặng thiệp chúc mừng phải kinh hỷ chút, biết không?”
“Đương nhiên.” Lý Thành Công gật đầu như giã tỏi, nói xong lại hưỡng về chỗ của mình mang theo một gói to lại đây, vừa lấy đồ vật bên trong ra vừa nói “Nha, khăn quàng cổ, mũ, găng tay, khẩu trang, cái giữ ấm tay, đều là của cậu.”
Anh ấy bỏ tất cả đồ vật lên bàn giống như vật quý, Chân Minh Châu cười vui vẻ “Những thứ này mình đều có, còn cần cậu tặng. Cậu đều tặng cho Nhạc Linh San đi, cô ấy rất cần.”
“Cũng mua cho cô ấy một phần tương tự như vậy rồi.” Lý Thành Công đắc ý nói.
“Heo!” Chân Minh Châu tiện tay cầm lấy găng tay gõ anh ấy một cái “Nữ sinh thích không giống nhau.”
Lý Thành Công liền cười nói “Mình nói là chủng loại.”
“Vậy còn được.” Chân Minh Châu ghét bỏ nhìn anh ấy một cái, đem quà thu vào trong ngăn bàn, cưởi tủm tỉm nói “Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292902/chuong-74-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.