Nhiêu Lệ một đường chạy thẳng về phòng trọ, oa oa khóc lớn lên.
Chân Minh Châu thấy cô ấy cũng không có những hành động quá khích khác thì thở phào nhẹ nhõm, một mình ngồi trên ghế ngẩn người.
Cô không có đi dỗ Nhiêu Lệ.
Nhìn Nhiêu Lệ, cô cảm thấy chính mình cũng rất cần được an ủi.
Tống Tương Tương đuổi theo tới thì nhìn thấy một màn này: Nhiêu Lệ nằm ở trên bàn khóc lớn, Chân Minh Châu ngồi một mình trên ghế, cũng không biết đang suy nghĩ gì mà mất hồn mất vía, trên mặt lộ ra vẻ trầm tĩnh hiếm thấy.
Cô thở dài một hơi, rồi đi đến bên cạnh Nhiêu Lệ, vỗ vỗ lưng cô ấy: "Đừng khóc nữa."
Nhiêu Lệ rống to: "Cậu ta dựa vào cái gì bảo mình cút đi chứ!"
Tống Tương Tương im lặng một giây rồi thở dài nói: "Đó chính là câu cửa miệng của cậu ấy, không có gì lớn đâu. Dù sao cậu ấy động một tí là chọc cho cậu khóc, tách ra cũng tốt."
Nghe cô nói như vậy, Nhiêu Lệ khóc càng thương tâm hơn.
Cô ấy cảm thấy mình đã bị ma quỷ ám ảnh, vậy mà vẫn còn có chút không từ bỏ được Từ Mộng Trạch.
Trong lớp bọn họ cũng có mấy bạn học đang yêu đương, khi đi học sẽ len lén nắm tay nhau một chút, tan học cũng sẽ cùng đi tản bộ nói chuyện phiếm ở trong sân trường, có khi lặng lẽ ôm nhau, có khi còn trốn ở trong một gốc không người hôn nhau.
Nhưng Từ Mộng Trạch lại khác, hai tháng nay đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292870/chuong-58-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.