"Tần Viễn cũng không phải là Từ Mộng Trạch amà ——" Tống Tương Tương thở dài nói.
"Dù sao mình cảm thấy chúng mình như bây giờ là tốt nhất." Chân Minh Châu bày ra vẻ mặt thành thật nói xong liền cảnh cáo nói, "Còn các cậu nữa, sau này không cho phép đùa giỡn như vậy, truyền tới chỗ cậu ấy thì mất mặt biết bao nhiêu, còn có thể nghỉ chơi với nhau nữa đó."
Thấy thái độ của cô rất kiên quyết, Tống Tương Tương cũng bất đắc dĩ thở dài.
Có lẽ Tần Viễn không bày tỏ rõ ràng cũng là bởi vì cái này đi?
Tình yêu thời cao trung làm sao có tương lai chứ, đại đa số đều chỉ là vui chơi mà thôi.
Bởi vì chỉ thích một chút đã tùy tiện bày tỏ, một khi ồn ào chia tay thì thường sẽ tuyệt giao với nhau, không nhìn mặt nhau nữa, so sánh mà nói thì làm bạn tốt sẽ tự tại vui vẻ hơn rất nhiều.
Tống Tương Tương đang suy nghĩ miên man lại nghe Chân Minh Châu nói tiêp: "Hơn nữa cậu ấy còn định xuất ngoại."
"Xuất ngoại?" Hai người mới vừa an tĩnh được một chút lại bị làm cho bất ngờ.
Chân Minh Châu gật đầu, có chút phiền muộn nói: " Ừ, nhiều nhất là học xong lớp mười hai sẽ đi."
Nghĩ tới đây, kỳ thật đã cùng nhau trải qua những ngày điên khùng lâu như vậy rồi, nói xong câu này Chân Minh Châu cũng không khỏi yên tĩnh trở lại.
Hai người ở bên cạnh nhìn nhau một cái, Nhiêu Lệ không khỏi hâm mộ nói: "Quả nhiên gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292871/chuong-58-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.