Khoảng thời gian này cô ấy và Từ Mộng Trạch không có chia tay, nhưng lại thường xuyên khóc ở trong phòng trọ, than phiền Từ Mộng Trạch không quan tâm, không dịu dàng, không giống như một người bạn trai, lỗ tai của mấy người các cô đều sắp kết kén rồi.
"Tại sao lại tới trễ?" Diệt Tuyệt Lý kẹp sách từ phía sau đi lên, bất mãn nhìn cô một cái.
Chân Minh Châu thu hồi ánh mắt, đi vào phòng học.
" Ầm" một tiếng, cửa phòng học ban bảy bị đóng kín.
Âm thanh kia rơi vào tai Nhiêu Lệ khiến cô ấy sinh ra một loại cảm giác bị toàn thế giới từ bỏ, không nhịn được mà khóc lên.
Lần thi tháng này, cô ấy bị giảm đến hai mươi mấy hạng trong lớp, bị chủ nhiệm lớp phê bình hết nửa tiết, mặt trong mặt ngoài đều bị lôi ra chà đạp, mất hết mặt mũi.
Cô ấy cảm thấy trước giờ chưa từng chịu loại ủy khuất này.
Cơn ủy khuất này rốt cuộc cũng bộc phát vào lúc đi học buổi trưa, khi người đi trên hành lang thưa dần, cô ấy liền khắc chế nổi buồn của mình mà đi đến trước cửa phòng học của ban bảy, lớn tiếng kêu lên: "Từ Mộng Trạch, cậu đi ra ngoài một chút!"
"Tiểu Mộng, có người tìm kìa, ha ha!" Lý Thành Công đẩy bàn một cái, đê tiện cười hề hề hô to.
Từ Mộng Trạch ngay cả một ánh mắt cũng không cho anh ta, cất bước ra khỏi phòng học.
Anh có chuyện muốn nói, mấy đồng bạn tốt tự nhiên không thể đi theo, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292869/chuong-57-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.