Chân Minh Hinh bất an điều chỉnh tư thế ngồi một chút rồi nhỏ giọng nói: "Trước đó vài ngày, em ấy nhìn thấy con và một bạn đại diện lớp của chúng con cùng nhau đi đến phòng làm việc của giáo viên, sau đó đoạt lấy loa trường của thầy chủ nhiệm tuyên bố, bảo là muốn theo đuổi người nam sinh kia. Nhưng người nam sinh kia học rất giỏi, là người đứng đầu lớp của chúng con, vẫn luôn một mực không để ý tới em ấy. Hôm nay trong giờ học thể dục giờ, nam sinh lớp chúng con chơi bóng rỗ với những nam sinh của lớp khác, không biết nói thế nào lại lan đến chỗ con."
Chân Minh Hinh giọng ngừng một lát, trong hốc mắt ẩn lệ khó khăn nói: "Những lời đó rất, rất khó nghe. Nam sinh lớp chúng con bất bình cho con, sau đó mấy nam sinh trong lớp mới lao vào đánh nhau, lúc đó Minh Châu vừa vặn đang cúp cua chạy đến sân vận động, chắc là cảm thấy có thể đụng mặt người nam sinh kia ở bên trong, nên..."
"Cái gì!" Dương Lam đã sớm biến săc, nghiêm nghị hỏi, "Bọn họ ở phía sau bố trí con?"
Chân Minh Hinh nghẹn ngào cúi đầu xuống, chỉ lặng lẽ rơi lệ.
Thấy cô ta như vậy, Dương Lam lại ngẩn ra, một tay bụm mặt nặng nề nghẹn ngào một chút, hướng Chân Văn nói: "Mẹ vẫn luôn nói với nha đầu Minh Châu này đừng nên tiếp tục gây chuyện nhưng nó vẫn không nghe. Bây giờ ngược lại tốt rồi, nó mới bây lớn lại đi cấu kết với công tử Tần gia, đứa trẻ mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292860/chuong-50-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.