Lầu một, trong phòng khách.
Chân Văn mới vừa đưa Lý Khôn ra cửa, xoay người lại liền nghe thấy một trận ầm ĩ chói tai từ lầu hai truyền tới.
Ông ngừng một lát rồi tức giận nói: "Nha đầu Minh Châu này xảy ra chuyện gì vậy?!"
Chân Minh Hinh đang ngồi uống sữa tươi trên ghế sa lon ngồi nhìn ông một cái, cũng không lên tiếng.
Dương Lam đứng dậy lóng tai nghe một chút rồi ôn nhu cười nói: "Nghe như là đang luyện đàn violon đó, chỉ là trước đây không có thời gian nghe nó luyện đàn, hình như bây giờ kỹ năng đã bị hạ xuống nhiều rồi, nghe không lưu loát chút nào."
Chân Văn một đời giàu có, cho nên về mặt đào tạo đứa trẻ cũng rất hào phóng.
Lúc hai chị em Chân Minh Châu chưa tới năm tuổi đã bắt đầu đi theo giáo viên chuyên nghiệp học đàn, Chân Minh Hinh học dương cầm, Chân Minh Châu không muốn học giống cô ta nên chọn đàn violon, mấy năm nay cũng không biết là vì muốn tranh giành khẩu khí hay là vì nguyên nhân khác mà ở phương diện này vẫn luôn không chịu vứt bỏ, thập đại danh khúc (mười bài hát nổi tiếng)đều có thể hoàn hảo kéo lưu loát, hơn nữa còn rất êm tai.
Nhưng tối nay rõ ràng cô có điều không đúng.
Nói là luyện đàn chi bằng là nói chế tạo tiếng ồn thì càng thích hợp hơn!
Tâm tình đang tốt đẹp của Chân Văn cũng bị cô làm ảnh hưởng đến mất sạch, nhăn mày hỏi Chân Minh Hinh: "Hôm nay nó ở trong trường học đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292859/chuong-50-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.