Nhạc Linh San vừa nhìn lên thì thấy hai người kia đang đi xuống, nam sinh trước mặt chính là Trình Nghiễn Ninh, mà đi theo phía sau anh là một nữ sinh dịu dàng ít nói, lúc nữ sinh gặp hai người các cô rõ ràng có hơi sững sốt một chút, thần sắc cũng có chút khẩn trương.
Chị của Chân Minh Châu và cô không hề giống nhau chút nào nha.
Nhạc Linh San đang nghĩ như vậy thì nhìn thấy Trình Nghiễn Ninh đã bước xuống mấy bậc thang.
Mà Chân Minh Châu bên cạnh cô lại đứng yên không nhúc nhích.
"Làm phiền tránh ra một chút." Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của nam sinh vang lên bên tai.
Nhạc Linh San nga một tiếng rồi vội vàng lui xuống hai bước để cho Trình Nghiễn Ninh và Chân Minh Hinh thuận lợi đi xuống.
Rất nhanh tiếng bước chân của hai người đã đi xa.
Trong hành lang chật hẹp, bầu không khí nặng nề đến mức làm cho người ta không cách nào thở nổi, cô ấy là loại người có tình cảm vô cùng chậm chạp cho nên lúc này liền lúng túng không thôi, thật lâu sau cô ấy mới cẩn thận hỏi Chân Minh Châu: "Nè, cậu không sao chứ?"
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Chân Minh Châu đột ngột ngẩng đầu lên cười hỏi: "Không sao, có thể có chuyện gì chứ?"
"Trình Nghiễn Ninh —— "
"Cậu cho là mình thật sự thích anh ta sao?" Chân Minh Châu đứng thẳng người, giơ tay lên xoa tóc cô ấy một cái, dùng một giọng điệu dửng dung trước sau như một nói, "Mình nhàm chán nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292858/chuong-49-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.