"Trả lại cho tôi!" Thật vất vả mới gấp ra được ba cái ngôi sao, Chân Minh Châu vừa ngước mắt liền thấy dáng vẻ ha ha cười to của Lý Thành Công thì lập tức bùng nổ, đẩy Tống Tương Tương sang một bên đuổi theo anh ta.
"Ha ha, Chân Chân nhà chúng ta đã bắt đầu làm nữ công rồi nha." Cái tên Lý Thành Công này rõ thiếu đánh, vừa thấy cô đuổi theo thì lại rất ra sức, giơ ba cái ngôi sao trong tay lên cao, vừa nhảy nhót lung tung khắp phòng học, vừa ầm ĩ cười to.
Chân Minh Châu cầm quyển sách ném tới: "Lý Thất Bại cậu đứng lại cho tôi!"
"Không nha không nha!" Lý Thành Công nghiêng đầu nhe răng toét miệng cười to, sau đó nhanh vọt đến bên cạnh Tần Viễn, ôm cánh tay anh ta nói, "Viễn ca cứu mạng a."
"Cứu cái trứng cậu!" Tần Viễn nhấc chân đạp cậu ta ra ngoài.
Một cước của cậu đá tới làm cho Lý Thành Công bay lên cao, đợi đến khi chú ý tới Nhạc Linh San đang đi ra từ trong hành lang thì đã không còn kịp rồi, chửi tục một tiếng, cả người ngã nhào xuống đất.
"Phốc, ha ha ha —— "
Cả phòng học yên tĩnh một lát, sau đó liền lập tức bùng nổ một trận tiếng cười lớn ha ha, có người thò đầu ra trước nhìn, quái dị la to: "Lý Thành Công cậu cố ý phải không?"
"Cút mẹ cậu đi!" Lý Thành Công vẫn chưa đứng dậy đã mắng trước một câu, sau đó nhìn Nhạc Linh San đang ở trong góc bên cạnh bục giảng, "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292841/chuong-41-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.