Phan Dịch kép điếu thuốc vào ngón tay nhìn về phía cô một cái, sau lại nhìn thấy thứ cô mua là thuốc sát trùng, cồn và bông băng. Anh bất ngờ nở nụ cười, nhìn Tống Tương Tương nói: "Chỉ là một chút thương tích ngoài da, đâu cần dùng tới mấy thứ này."
"Vết thương trên trán anh vẫn còn đang rướm máu kìa." Tống Tương Tương mím môi mở chai rượu cồn ra, rồi tiếp tục xé bọc đựng bông gòn ra, nhẹ giọng nói, "Móng tay cũng có độc, phải xử lý cho tốt một chút."
Phan Dịch cong cong khóe môi, lộ ra một ý cười không rõ.
Anh chăm chú nhìn vẻ vô cùng lo lắng trong ánh mắt của Tống Tương Tương, cô quay đầu nhìn sang bên cạnh để tránh né ánh mắt của anh, đề nghị nói: "Anh ngồi trên cái ghế kia đi, em giúp anh xử lý một chút."
Phan Dịch ngước mắt nhìn về phía hàng ghế trên bậc thang bên ngoài tiệm thuốc, sau đó ném điếu thuốc đi tới.
Vóc dáng anh cao ráo, sau khi ngồi xuống tùy ý duổi thẳng chân ra, động tác tùy tiện mang theo một vẻ lười biếng lưu manh.
Tống Tương Tương không có ngồi xuống, cô vẫn đứng giúp anh xử lý vết thương.
Trên trán thì dễ rồi, lấy bông gòn thấm cồn i ốt sát trùng một lần, rồi tiếp tục lập lại thêm một lần nữa thì đã sát trùng xong rồi.
Hai người cũng không lên tiếng, tầm mắt của Phan Dịch còn không biết đang đặt ở chỗ nào.
Tống Tương Tương âm thầm hơi thở ra một hơi, nhìn gò má góc cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292840/chuong-40-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.