Vì muốn tránh đám nữ sinh đó, An đi thẳng lên lớp mượn tạm bạn chai nước rửa tay khô.
Éo le thế nào bọn họ còn đứng đợi sẵn ở cầu thang
“Nè, con nhỏ kia, ai cho mày dính với anh Huy của bọn tao? Mày nghĩ mày là ai hả?”
“Nếu mọi người quen vị học bá ấy thì làm ơn bảo anh ấy tránh xa tôi ra chút, cảm ơn” nói xong, nó chen lên khoảng trống giữa 2 nữ sinh kia bỏ lên lầu.
Bước chưa được mấy bật đã bị bọn họ đánh lén từ đằng sau, bịt thuốc mê cho bất tỉnh rồi lôi vào nhà vệ sinh.
.........
“Tỉnh dậy coi, tỉnh dậy!”
Một người trong số đám nữ sinh kia lấy nước tạt lên người nó.
“Khụ khụ khụ”
“Ha, tỉnh rồi sao? Mày được lắm con này!”
Bọn nữ sinh đá thẳng vào bụng nó khiến nó đau điếng. Bọn họ bắt đầu lấy điện thoại ra, quay quay chụp chụp rồi dần dần cởi áo nó ra.
Mắt nó mơ hồ không tỉnh táo, cố gắng kêu cứu để rồi nhận ra giọng mình đã khàn từ khi nào, hoàn toàn không thể nghe rõ tiếng nói.
Nó bất lực, tự hỏi vì sao ông trời lại ghét nó đến thế, nó đã làm gì sai sao?
“Giết tôi luôn đi” nó mơ hồ nói
“Ha, haha, hahahaha, mày nói gì cơ, hahahaha, được, được lắm”
“Nè mấy em kia! Làm gì vậy hả!”
Thầy chủ nhiệm đến rồi!
Vì thấy nó mãi không về nên cả lớp hơi lo lắng, nhân lúc giáo viên chưa vô thì đi báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-cam-on-vi-da-keo-em-ra-khoi-con-ac-mong/2743992/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.