Chương trước
Chương sau
Đến tận lúc 10 giờ đêm chủ nhật lên giường đi ngủ, A Tài vẫn không cho Giang Hoài xem báo tường “Mùa thu đến rồi”.

Giang Hoài ngồi trên chiếc ghế đẩu nhỏ bằng nhựa của A Tài, nghi ngờ hỏi: “Có phải em đã vẽ thứ gì người khác không nên thấy không?”

A Tài kéo chăn lên đầu giả vờ như không nghe thấy lời của Giang Hoài.

Giang Hoài không vui đứng lên: "Không cho xem thì không xem. Dù sao cũng là bài tập của em... Đi ngủ sớm đi, ngày mai dậy sớm anh đưa đi học.”

A Tài lăn qua lăn lại dưới lớp chăn.

A Tài lại ngẩn ra, lộ ra nửa cái đầu: "Giang Hoài..."

Giang Hoài liếc cô bé một cái.

A Tài tự mình ngồi dậy, ngẩng đầu lên, khoát tay hỏi: “Mẹ… Khi nào về?”

Giang Hoài nhìn cô bé không lên tiếng.

A Tài vươn vai: “Mẹ, lâu quá rồi chưa... chưa về nhà rồi.” Cô bé ấp úng hỏi “Tết... Tết mẹ... sẽ về chứ?”

Giang Hoài tắt đèn ngủ của A Tài: "Chủ tịch Giang bận việc, năm nay sẽ không về. Tuần sau anh sẽ đi dự đại hội thể thao nên em khỏi phải suy nghĩ".

A Tài thất vọng chui vào chăn.

Giang Hoài xoay người rời khỏi phòng, đóng cửa lại: “Ngủ sớm đi.”

Giang Hoài có thói quen dậy sớm.

Dậy sớm thì ngủ sớm, khi còn học cấp hai Giang Hoài thường đi ngủ sớm, nhưng bây giờ lên cấp ba, ban ngày ở trường chỉ ngủ, Giang Hoài biến thành ngủ muộn dậy sớm, ban ngày ngủ bù.

Đã hơn mười giờ, nhưng Giang Hoài cũng không buồn ngủ lắm.

Cậu ra ban công châm thuốc, chờ cơn buồn ngủ xuất hiện.

Đã gần giữa tháng chín, tối chỉ mặc áo sơ mi ra ngoài sẽ hơi lạnh. Giang Hoài chống cùi chỏ vào lan can, nhả khói, trời tối có mây, trăng sao che kín trời.

Điện thoại rung lên.

Đỡ tôi dậy chơi: Có một cuộc bình chọn trên trang mạng trường cuối tuần này, anh chọn chưa?

Tin nhắn từ Vệ Hòa Bình.

Vệ Hòa Bình bình thường hay sôi nổi, nhưng cuối tuần này lại trầm lặng, như thể đang bận việc gì đó.

Giang Hoài cầm điện thoại lên, nhìn một hồi.

Kẻ mạnh thực sự: Chưa.

Đỡ tôi dậy chơi: Em biết ngay anh chưa chọn mà, anh đi chọn đi?

Kẻ mạnh thực sự: Chọn cái gì?

Đỡ tôi dậy chơi: Nghỉ hè không phải có cái “Bạn muốn yêu đương với Alpha nào nhất?” sao? Lần này là “Bạn muốn qua lại với Omega nào nhất?”.

Ánh mắt Giang Hoài thoáng dừng ở trên chữ "Omega".

Vệ Hòa Bình không ở bên cạnh Giang Hoài, Giang Hoài còn như nghe được cậu ta lảm nhảm.

Đỡ tôi dậy chơi: Tạm thời chưa biết hạng nhất là ai, chủ tịch áp đảo trong số Alpha rồi nhưng mà Omega như trăm hoa đua nở, chọn thôi đã mười ba mười bốn người.

Đỡ tôi dậy chơi: Nghe nói còn có gian lận, tài khoản giả vào chọn, hai ngày này em chỉ hóng chuyện còn chưa xong bài tập toán.

Đỡ tôi dậy chơi: Thứ 7 tuần sau sẽ kết thúc bình chọn. Anh Hoài, anh cũng bình chọn đi. Em vẫn đang tò mò muốn biết anh thích kiểu Omega nào [cười] [cười]

Vệ Hòa Bình đợi rất lâu.

Kẻ mạnh thực sự: Cậu chưa xong bài tập toán, tôi xong rồi.

Đỡ tôi dậy chơi:??

Vệ Hòa Bình gửi hàng chục dấu chấm hỏi trong mấy giây.

Giang Hoài "chậc" rồi để điện thoại xuống, cũng lười trả lời Vệ Hòa Bình.

Cậu đã làm xong bài tập toán. Nhưng cũng chỉ ghi bài tập toán. Nhưng nếu không có " Một vành đai, một con đường. Ai đã giàu thì dẫn dắt ai chưa giàu, cuối cùng mới đạt được nền thịnh vượng chung."" của Bạc Tiệm, Giang Hoài cũng sẽ không làm bài tập toán.

Hai đề toán, làm chín tiếng

Tự lực cánh sinh. Từ chín giờ sáng, làm toán đến chín giờ tối... Còn mua đồ nấu ăn, đi vệ sinh, thỉnh thoảng trả lời WeChat.

Bây giờ cậu hút thuốc, trong đầu toán sin, cos, tan.

Đây là chuyện con người làm sao?

Giang Hoài chậm rãi hút xong điếu thuốc này.

Không có lần sau.

Bạc Tiệm tự giàu đi, cậu nghèo một mình cũng được.

Giang Hoài vứt tàn thuốc đã dập tắt đi, kéo cửa ban công trở về phòng.

Nhờ sin, cos, tan, cot, sec, csc, mười một giờ đêm chủ nhật, cậu vẫn còn việc phải làm.

Giang Hoài đi tới cạnh tủ, cúi xuống mở tủ.

Dưới đáy tủ có một chiếc tủ lạnh di động màu trắng có khóa vân tay, Giang Hoài ấn tay, mở nắp trượt của tủ lạnh. Tủ lạnh có từng ngăn một, có hai lớp trên dưới, hai mươi bốn ngăn ở lớp thứ nhất.

Tầng trên trống không, Giang Hoài mở tầng dưới vẫn còn đầy một nửa.

Ngăn chứa một lọ thuốc trong suốt và một gói ống tiêm dùng một lần được đậy kín.

Lọ thuốc được dán nhãn "Thuốc ức chế Protein Omega loại C".

Mỗi tuần tiêm một lần.

Thường thì Giang Hoài tiêm vào ngày chủ nhật. Nhưng cả ngày hôm nay, Giang Hoài đều đang vùi vào bài tập toán. Nếu không phải Vệ Hòa Bình vừa rồi kêu cậu bình chọn, nhắc đến Omega thì cậu suýt chút quên mất.

Nhưng bây giờ đã mười một giờ, nhớ ra cũng muộn rồi.

Không phải bây giờ không tiêm được, không bắt buộc mấy giờ phải tiêm thuốc ức chế... Chỉ là nếu bây giờ tiêm, thì đêm nay Giang Hoài không cần ngủ nữa.

Thuốc ức chế loại C hay còn gọi là thuốc ức chế pheromone Omega, có thể ức chế trực tiếp quá trình tiết Omega pheromone, nhưng đồng thời cũng có nhiều tác dụng phụ.

Một trong số đó là giai đoạn căng thẳng sau khi tiêm từ 4 đến 8 tiếng, trong đó có cả các cơn đau yếu cơ, thỉnh thoảng co giật.

Bốn đến tám tiếng, cuối tuần quên dùng sẽ gặp rắc rối lớn vào một ngày trong tuần.

Nhưng nếu không tiêm, tác dụng của thuốc ức chế chỉ có thể duy trì trong một tuần, từ tuần thứ hai, tác dụng của thuốc ức chế sẽ yếu dần cho đến khi biến mất.

Omega khởi động lại quá trình tiết pheromone.

Thật ra Omega sẽ không có kỳ phát tình cho đến khoảng mười tám tuổi, nhưng pheromone không chỉ liên quan đến thời kỳ phát tình.

Cho dù không phát tình, Omega cũng sẽ tự nhiên tiết ra pheromone sau mười sáu tuổi, Alpha qua mười sáu tuổi cũng sẽ có kỳ dịch cảm, tiết ra pheromone.

Lý do tại sao các AO khác là vì các AO đặc biệt nhạy cảm với pheromone của nhau, đến ôm, hôn, nắm tay, thậm chí mặc quần áo của nhau, cũng sẽ có mức độ cảm nhận khác nhau.

Các trường học thường không thuê Omega làm giáo viên thể dục là một ví dụ điển hình của AO. Đổ mồ hôi khi tập luyện sẽ làm phân tán pheromone AO, nhiều học sinh giỏi thể thao là Alpha, nên việc thuê giáo viên thể dục là Omega rất dễ xảy ra vấn đề.

Đối với Omega, loại thuốc duy nhất có thể ức chế tiết pheromone tạm thời là thuốc ức chế loại C và đánh dấu của Alpha... Rất nhiều loại đánh dấu.

Lúc Tần Dư Hạc còn học cấp hai, cậu ta đã nói với Giang Hoài thử cắn cổ mình, nếu không phải Giang Hoài không hứng thú với Alpha, cậu ta chắc chắn xe hiến thân vì anh em, muốn đánh bao nhiêu dấu thì cứ việc, chỉ cần còn răng, dấu vẫn còn.

Cậu ta sẵn sàng chịu đựng định kiến về hai AA đồng tính, cùng Giang Hoài xây dựng sự nghiệp FFF vững chắc.

Nhưng Giang Hoài không chút động lòng mà bảo cậu ta cút.

Giang Hoài lấy ra một viên ức chế từ trong tủ lạnh, để vào giữa túi, sau đó đóng cửa tủ lạnh.

Tốt nhất nên dùng thuốc ức chế vào ngày mai. Cũng có thể bù vào thứ ba, nhưng thứ hai và thứ ba cũng không có gì khác nhau. Giang Hoài nghĩ: Chỉ cần mình không xui xẻo mà bị cứng cơ thì sẽ không ai để ý đến mình.

Trưa mai tan học, đợi mọi người đi hết rồi đến một chỗ không có camera.

Nhưng chỉ có hai nơi ở trường số 2 là không có camera.

Nhà vệ sinh và phòng hiệu trưởng.

Giang Hoài để cặp sang một bên, tắm rửa sạch sẽ rồi đi ngủ.

Ngay khi cậu vừa nằm xuống, điện thoại bên cạnh gối rung lên.

BJ: Hẹn gặp lại bàn trên vào sáng mai nhé.

Giang Hoài nằm trên giường xem tin nhắn với vẻ mặt vô cảm rồi từ từ nhíu mày.

Kẻ mạnh thực sự: Nôn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.