Tống Dương không động đậy, cười ha ha nhìn Tạ Tư Trạc.
Sa vương không hiểu, nhìn "vợ bằng hữu", ông quan tâm chút tới người phụ nữ "quái dị" này:
- Gió lạnh như vậy sao lại vẫn nóng, không phải là mắc bệnh rồi chứ?
Tạ Tư Trạc không để ý tới Sa vương, chăm chú nhìn Tống Dương, nhìn nhau một lúc lâu, thấy Tống Dương không có ý động đậy gì, nàng bất đắc dĩ lắc đầu, không thể không buông xuôi, lúc này mới quay đầu nhìn Sa vương, đi thẳng vào vấn đề nói:
- Bí mật lớn như vậy của võ sĩ thần quyến bị chúng tôi nhìn thấu, ngài sẽ thế nào?
- Cái gì mà thế nào?
Sa vương ngẩn người, chợt hiểu ý của nàng:
- Ngươi sợ ta giết người diệt khẩu?
Sa vương không vội đáp, mà nhìn Tống Dương:
- Ngươi thấy sao? Ta sẽ giết các ngươi không?
- Ta là kẻ thù của các ngươi chết mà hồi sinh, chứng tỏ thần phạt hiện ra…Phân lượng của việc này so với "võ sĩ thần quyến" của ngài e là cũng không nhẹ hơn bao nhiêu. Cho nên ta nghĩ, trước đây ngài không vì " thần phạt" mà giết ta, bây giờ hẳn cũng sẽ không vì ta nhìn thấu " thần quyến" mà đối phó với ta.
Tống Dương thật thà nói ra cách nghĩ của mình, đồng thời cũng giải thích với Búp bê sứ:
- Muốn giết ta, cũng không cần đợi đến bây giờ.
Sa vương cười ha ha:
- Chính là lẽ đó, quả nhiên vẫn là con mắt của đàn ông tinh tường. Lúc đầu giữ lại các ngươi, bây giờ cũng sẽ không trừ khử các ngươi.
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoat-sac-sinh-kieu/3781959/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.