Chương trước
Chương sau
“Chắc không có vấn đề gì đâu, thần đã làm thử nghiệm mười mấy lần rồi, chỉ là chưa cho người lên. Nhưng nếu không có người ở trong, ta chẳng thể khống chế mức độ mạnh yếu của ngọn lửa, dẫn tới dễ bị rơi!”

“Vậy, lần này ai lên?”

Giáp Tử Thất nhìn về phía sau: “Lưu Đại Đảm…”


Lãnh Thiên Minh quay đầu nhìn, thấy một người đàn ông vạm vỡ đứng bên cạnh.

“Thảo dân Lưu Đại Đảm bái kiến Hoàng thượng”.

“Ngươi có sợ không?”

“Sợ gì chứ. Hoàng thượng, ngài đừng thấy thần to con vạm vỡ, thần làm việc gì cũng luôn rất cẩn thận. Thần đã tham gia mấy lần thử nghiệm trước, chắc sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu. Hơn nữa, từ bé thần đã không còn người thân, chỉ có một mình… Không có gì phải sợ!”

Lãnh Thiên Minh cười nói: “Giỏi lắm, chỉ cần thử nghiệm thành công, ta nhất định thưởng lớn cho ngươi”.

“He he… Hoàng Thượng, thưởng lớn thì không cần, nhưng sau này người có thể cho thần làm không quân không?”

“Ngươi biết không quân?”

“Lưu đại nhân nói, Hoàng Thượng đang muốn dùng đèn Khổng Minh tạo dựng một chi không quân sao?”

“Vậy ngươi biết ý nghĩa của không quân không?”

“Đương nhiên thần biết. Lúc đầu thì thần không hiểu lắm nhưng sau mấy lần thử nghiệm, thần đã rõ rồi. Ý nghĩa của không quân mà Hoàng Thượng muốn thành lập chính là chiếm lĩnh bầu trời. Nếu chúng ta có thể phát động tấn công kẻ địch ở trên không, vậy kẻ địch không có khả năng đánh trả rồi”.

Giáp Tử Thất đứng bên cạnh kinh ngạc.

“Ái chà chà, Lưu Đại Đảm, ngươi được phết nhỉ, giấu đông giấu tây với ta, nhưng Hoàng Thượng tới lại ăn nói lưu loát”.

Lãnh Thiên Minh cười nói: “Được lắm, xem ra ngươi rất có năng lực làm không quân”.

Khi mọi thứ đã chuẩn bị xong, tất cả mọi người đều hồi hộp chờ đợi. Lưu Đại Đảm bước vào trong chiếc đèn Khổng Minh cỡ lớn, bắt đầu đốt lửa, vì để dễ điều chỉnh độ lớn nhỏ của ngọn lửa, phía dưới lò lửa có lắp đặt hai chiếc quạt gió thủ công để thổi lớn lửa, dùng thêm bao cát treo lên để điều chỉnh phương hướng.

Mặc dù không thể so được với máy bay sau này nhưng đối với thời đại này đã được coi là rất hoàn hảo rồi. Hơn nữa, để bảo đảm hiệu quả của cuộc thử nghiệm, còn đựng thêm lượng đá lớn, bảo đảm đèn Khổng Minh có thể bay lên trong trạng thái nặng nhất có thể.

Khi cái túi vải lớn dần được lấp đầy bằng khí nóng, càng ngày càng to ra…cho đến khi hoàn toàn phồng lên, tất cả mọi người đều mở to mắt.

“Nhìn kìa, bay lên rồi, bay lên rồi…”

“Nhúc nhích rồi… thực sự bay lên rồi…”

Chiếc đèn Khổng Minh cỡ lớn lắc lư rời khỏi mặt đất, bay lên trời, càng ngày càng nhanh. Người đứng dưới đất bắt đầu hò hét.

Lãnh Thiên Minh cũng kích động đến mức run run môi. Nếu thực sự có được không quân, vậy sức mạnh quân sự của đất nước chắc chắn sẽ được thay đổi, sao bản thân không kích động cho được.

Còn trong lòng Lưu Đại Đảm lúc này lại càng cảm xúc dâng trào, từ nhỏ hắn ta đã ước mơ được bay lên cao, ai ngờ rằng đã thành hiện thực rồi. Nhìn thấy những ngôi nhà càng ngày càng nhỏ bé lại, từ trên cao thu trọn được toàn bộ thành Thiên Khải trong tầm mắt, làm cho người khác cảm thấy rất tự hào. Lưu Đại Đảm không nhịn được mà hét lên.

“Ta bay lên rồi…”

Dựa theo kế hoạch thử nghiệm, Lưu Đại Đảm bắt đầu lợi dụng sự điều tiết của bao cát, di chuyển trọng lượng về một phía cho khinh khí cầu bay lên, từ đó khống chế được hướng bay, bay quanh thành Thiên Khải một vòng.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.