Chương trước
Chương sau
“Vậy phải trả lời bên chỗ Lưu đại nhân như thế nào?”

“Bảo hắn ta cứ yên tâm, ta sẽ xử lý sạch sẽ chuyện này, cho dù ai làm hoàng đế, thành Hải Long này sẽ mãi mãi là thiên hạ của chúng ta”.

Người này chính là Ninh Hùng – cường hào ác bá lớn nhất thành Hải Long, mà người vừa bị bắt chính là cha mẹ của Ngưu Nhị.


Bởi vì muội muội Ngưu Kim Hoa của Ngưu Nhị có vẻ ngoài xinh đẹp nên bị Ninh Hùng cướp đi, Ngưu Kim Hoa không nghe theo, bị đánh đập đến chết, cha mẹ của Ngưu Nhị đến huyện nha cáo trạng, nhưng lại bị bắt đưa đến chỗ của Ninh Hùng.

Lúc này Ngưu Nhị cầm dao phay, muốn đến phủ của Ninh Hùng liều mạng, lại bị các bà con xung quanh ngăn lại.

“Ngưu Nhị, ngươi đi chính là tự tìm đường chết, ngươi đấu không lại bọn họ”.

“Đấu không lại thì ta liều mạng với bọn họ, tiểu muội bị hắn ta làm nhục, cha mẹ thì không rõ tung tích, chắc chắn là Ninh Hùng này cấu kết với quan phủ, sao ta có thể sống tạm bợ một mình cho được”.



“Nhưng ngươi đi tới đó cũng chỉ có chết mà thôi, như vậy sẽ không còn ai giải oan cho nhà ngươi nữa. Nghe lời thúc, mau chạy đi! Đến thành Thiên Khải để báo án. Thúc nghe nói, Hoàng thượng mới lên ngôi là một ông vua tốt, còn thành lập một cơ quan chuyên trừng trị tham nhũng”.

“Nhưng thúc, lúc trước có rất nhiều khâm sai của Đại Lương tới đây, cuối cùng vẫn bị Ninh Hùng mua chuộc, liệu cơ quan mới thành lập sẽ lo chuyện này sao?”

“Ngươi đó, cho dù ra sao, bình dân như chúng ta chỉ có thể đi con đường này mà thôi, kể cả dù chỉ có một tia hy vọng cũng phải thử. Nếu như công sở Liêm Chính cũng chỉ để trưng, vậy cũng chỉ có thể nói ông trời không có mắt thôi!”

Bên sông Minh Hà.

Đã nhiều năm qua, Tấn Giang chưa được thoải mái như hôm nay rồi, ngồi trên tửu lầu sang trọng nhất bên cạnh sông Minh Hà, nhìn cảnh vật bên ngoài, nhâm nhi ly rượu. Bỗng một chàng thanh niên bước vào.

“Thế nào rồi?”

“Tấn thống lĩnh, có thể xác định không có người theo dõi!”

“Ồ, xem ra vị vua mới này rất yên tâm về ta. Nếu đã vậy, ta cũng nên làm việc thôi. Tung tín hiệu liên lạc ra đi, đến lúc gặp mặt mọi người rồi!”

“Rõ, Tấn thống lĩnh …”

Không lâu sau, bảy, tám người ăn mặc đủ kiểu cách bước vào trong quán rượu.

“Tấn thống lĩnh, thật là ngài sao? Chúng ta cứ nghĩ cả đời này không được gặp ngài nữa chứ!”

“Đúng đó, Tấn thống lĩnh. Bây giờ huynh đệ đã tản đi khắp các nơi trong nước rồi, chỉ còn vài người chúng ta ở lại thành Thiên Khải thôi, còn có vài huynh đệ ẩn núp ở những nước khác, không rõ hiện giờ ra sao”.

“Mọi người làm rất tốt, không phạm phải quy tắc ta đã đặt ra, ta vui vì điều đó”.

“Mạng của chúng ta là do ngài ban cho, không có tín hiệu của ngài, cả đời này chúng ta sẽ không ra mặt!”

“Ừm, lần này ta đứng ra cũng là để vận hành lại hệ thống, nhanh chóng liên lạc với tất cả các thành viên cả trong và ngoài nước, nói cho bọn họ biết, từ nay trở đi, Tấn Giang ta quay trở lại rồi. Tổ chức của chúng ta sẽ có tên Thiên Võng…”

Mấy người đều vui mừng đáp lại: “Rõ!”

Xưởng công binh của thành Thiên Khải.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.