Khi tỉnh lại, tuy cảm nhận được ánh sáng nhưng hắn lại không đủ sức mở mắt. Vậy là cuối cùng hắn cũng được cứu rồi ư? Trong đêm tối, giữa đại dương, đội cứu nạn vẫn tìm được hắn? Tuy rằng toàn thân không còn chút sức lực nào nhưng dường như cũng không có cảm giác đau đớn, hẳn là không có chuyện gì đi. Nhưng hình như không phải, xung quanh có nhiều tiếng bước chân như vậy, hẳn là đang có gì đó nguy hiểm.
Loại cảm giác nguy hiểm này khiến cho hắn dùng sức mở to mắt, đập vào mắt là màn giường hoa văn tối màu, giường gỗ kiểu cổ, thế này là thế nào? Hắn hơi giật mình, nghĩ rằng bản thân còn đang nằm mơ. Nếu là mộng, vậy quan sát một chút cũng tốt, màn giường này là đồ thủ công, hơn nữa do thợ có tay nghề nhất lưu làm. Những thứ này bình thường chỉ xuất hiện ở nhà bảo tàng, làm sao có thể xuất hiện trong mộng của hắn, hắn có trí tưởng tượng tốt đến thế sao?
Hoặc là đây không phải mộng, hắn cũng không phải được đội cứu nạn vớt lên mà bị dạt lên một đảo nhỏ không biết tên, nơi đây còn lưu giữ lại lối sống cũ này? Sai rồi sai rồi, hắn thực sự là xuyên không rồi. Lại còn xuyên về thời cổ đại nữa chứ. Biết ngay là chẳng có gì tốt đẹp mà!