-Này, cô mau ăn đi rồi còn uống thuốc. Ôm mãi con Pippi thì tới bao giờ mới ăn?
-Ừ, biết rồi! Từ từ ăn!
-Ăn mau đi! Không tôi mang Pippi về nhà, lúc đó đừng có khóc
-Biết rồi, tôi ăn đây. Đừng có thúc nữa!
Nó nói với giọng gắt gỏng. Mặc dù đau, nhưng bắt đầu từ hôm nay, nó sẽtách hắn ra khỏi nó. Sẽ làm cho hắn tránh xa nó, để cho hắn không đauđớn khi mọi thứ kết thúc.
Ăn hết phần cháo và uống thuốc mà không để cho hắn có cơ hội nhắc nhở nữa. Nó lại tiếp tục cáu gắt với hắn
-Khát nước quá, mua cho tôi chai nước đi, anh ngồi đó làm gì?
-Ừ, đi mua đây, cô sắp lên chức bà hoàng rồi đấy!
Đợi hắn đi khuất, nó lôi điện thoại ra và gọi cho Quân, nó biết rằng nóthật ích kỉ khi nó chỉ tìm đến Quân những khi nó buồn, nhưng bây giờ chỉ có Quân, Quân là người duy nhất mới có thể giúp nó
-Quân ơi, Quân có thể về Việt Nam một chuyến không? Nhi cần Quân giúp!
-Nhi gặp chuyện gì à?
-Ừ, Quân có thể về trong ngày mai không?
-Được rồi, Quân sẽ sắp xếp về sớm nhất có thể!
-Ừ, cảm ơn Quân. Nhi cúp máy đây
Cúp máy, cố gắng kìm nén để không bật khóc. Mặc dù vậy nhưng một giọtnước mắt vẫn rơi xuống, thật sự thì nghĩ tới chuyện phải xa hắn, nó đaulắm. Nó hận ông trời, tại sao sinh ra con người lại còn bắt họ phải lựachọn cho cuộc sống của mình chứ? Và bây giờ nó đã và đang hối hận vì lựa chọn của mình đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-lanh-chanh/1324523/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.