Bước về nhà với tâm trạng mệt mỏi, nó biết là hắn vẫnchưa về đâu. Trở về phòng mình, nó ôm con Pippi mà khóc. Khóc trong câmlặng và không thành tiếng, nó thương Pippi lắm, nhưng nếu kết thúc vớihắn thì chắc chắn nó phải bỏ Pippi ở lại. Nó không muốn như vậy, nhìntừng món đồ ở đây, từng món quá hắn tặng, liệu nó sẽ phải vứt bỏ tất cảsao? Nước mắt cứ mãi rơi ướt đẫm cả áo.
* * * * * * *
Mãi đến nửa đêm hắn mới trở về nhà, bước xuống xe, trở về phòng. Hắnđang đau đớn với những hình ảnh đó, hắn muốn xóa nó ra khỏi đầu mình.Thật sự nó đã phản bội hắn sao? Nó nói yêu hắn trong khi lại hôn Quânsao? Hay là hắn hoa mắt, hay là hắn nhìn nhầm, không thể nhầm được. Mặtdù là ban đêm nhưng đèn đường vẫn đủ sáng để nhận ra gương mặt kia chính là nó. Dù phủ nhận thế nào thì sự thật vẫn là sự thật. Mọi chuyện sắpđi đến hồi tan vỡ rồi!
6:45 Am
Mệt mỏi ôm cặp bước xuống nhà, nó vẫn giả vờ tỏ ra như chưa từng nó ngày hôm qua. Nhìn hắn đang ngồi cùng Duy, Long. Tay cầm ly sữa mà như chỉchút nữa thôi chiếc ly kia sẽ bị bóp vỡ vụn, nó giả vờ cười tiến tới chỗ hắn
-Chúng ta mau đi thôi!
-Tối qua cô đi với ai?
-Sao anh cứ lập lại câu đó vậy? Tôi đi với Lam! Tôi đã nói với anh rồi!
Liền sau đó hắn quay qua Duy
-Tối qua mày đi với ai?
Ngỡ ngàng vì thái độ của hai người, rồi Duy cũng lắp bắp trả lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-lanh-chanh/1324524/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.