Chén cháo rất nhanh đã được giải quyết xong, hết sạch, không còn dư miếng nào. Thuốc cũng đã uống, bác sĩ tư nhân vào tháo băng cho hắn rồi thay băng mới.
Trịnh Anh Tú lại thiếp đi, có lẽ do thuốc, cũng có thể do mất sức sau khi bị đánh mất máu. Cũng may hắn không bị đập đến chết, nếu không Hoàng tổng mang tội giết người vô cớ rồi.
Tên nhóc nhà quê này ngoài cứng trong mềm, khờ khạo cứ thích tỏ vẻ. Được cái rất ngoan ngoãn ở yên để anh đút cháo. Anh nhìn ra hắn rất sợ sẽ bị anh kiếm chuyện nên chỉ còn cách nghe lời ông chủ.
Đáng yêu làm sao.
Mưa bên ngoài day dứt mãi không ngừng, hết đợt này đến đợt khác. Tiếng mưa đập trên mặt cửa sổ bộp bộp, tựa hồ như âm thanh trắng đưa người ta đi vào cơn buồn ngủ. Hai mắt thâm quầng của Minh Quân bỗng sụp xuống, muốn đi ngủ.
Xoa mí mắt, anh nhắm mắt để đó. Không ngủ sâu, chỉ nghỉ ngơi.
Ơ cạnh Anh Tú trong một không gian thật yên tĩnh, làm anh mất cảnh giác mà buông lỏng. Nếu như có thể, anh mong mình và hắn có thể gần nhau hơn không bị bất cứ thứ gì cản trở.
Những tia sét luồng lách trên đám mây đen kịt, đánh ngang đùng đoàng.
Rầm!
Minh Quân giật mình mở mắt, thời gian trôi qua chỉ mới năm phút. Nhờ sấm sét đánh anh mới tỉnh táo hoàn hồn: "...".
Rũ mắt nhìn dung mạo người đang say giấc, những vết thương tím đỏ do nắm đấm để lại trên khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tong-toi-yeu-anh/3620890/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.