Tiếng mưa trút ào bên tai, bầu trời giữa trưa một màn u ám. Giữa những đám mây đen cư nhiên không có ánh sáng. Cứ như đã biến thành buổi chiều tối.
Hai đầu lông mày nhíu chặt, Anh Tú một thân bị băng bó như xác ướp. Gương mặt anh tuấn của hắn bị bầm dập đến đáng thương. Bên mắt sưng húp tím tái, mũi bị đánh thiếu điều muốn lệch xương đã được xử lý.
Trong cơn đau đớn từ thể xác, hắn mở choàng mắt thở hồng hộc. Mồ hôi lạnh ướt đẫm toàn thân, mỗi lần thở, lòng ngực nhức nhói.
Nước mắt chợt tuôn, vì đau. Đây là lần đầu tiên hắn rơi nước mắt sau khi bị đánh một trận xối xả. Một chàng trai to lớn khỏe mạnh đột nhiên khóc nấc lên vì bị đánh: "Đau quá mẹ ơi... Con muốn về nhà, con không muốn làm việc ở đây nữa..!".
Đều vì ba mươi triệu, không biết bản thân lúc nào sẽ phải nộp mạng cho tử thần. Không có công việc nào nhẹ nhàng lương cao chót vót cả. Phải đánh đổi thứ gì đó mới có thể nhận lấy quả tiền xứng đáng của thần chết ban cho.
Phải chi ngay từ đầu hắn đừng tham lam vật chất, chỉ nhận bồi thường rồi rời đi có phải đã đỡ khổ hơn rồi không. Anh Tú tự trách móc bản thân mình ngu ngốc bị đồng tiền cám dỗ.
Bởi vì bần hèn mà, đâu thể tránh được sức hút nam châm từ đồng tiền. Sống trên đời này tiền quyết định được rất nhiều thứ, cho nên kẻ nghèo như hắn phải có tiền thì mới có quyền quyết định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tong-toi-yeu-anh/3620889/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.