[Cảnh báo chương này có cảnh bạo lực]
Thình thịch, thình thịch...
Trong lòng rộn ràng như vũ hội, Trịnh Anh Tú nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt xinh đẹp trong lòng. Càng nhìn lâu càng muốn làm gì đó với người con gái này.
Hình như... Hắn biết yêu mất rồi.
Làn da mịn màng làm sao, thật là trắng. Ngón tay di chuyển xuống đôi môi đỏ mọng, khẽ vân vê.
Khoảng cách giữa hai người trở nên mơ ám muội, hắn cúi đầu đến khi bờ môi nam tính của hắn sắp chạm môi với người con gái hoa hồng trong mộng thì đột ngột khựng lại.
Trái tim đập nhanh bỗng trở nên nhức nhói, hắn mím môi tách ra khỏi người Trương Phi Yến mà đứng lên. Bối rối lại có tiếc nuối vây lấy: "Tôi, tôi xin lỗi. Tôi không có ý đó với cô đâu, tôi, tôi... A, thật sự rất xin lỗi cô!".
Đi đến, cô ta ôm lấy hắn, tựa đầu lên bờ ngực rắn chắc: "Tôi xem anh như anh trai mình, chẳng có gì lạ khi chúng ta gần gũi thế này. Tú à, ở cạnh anh thật sự rất thoải mái, mỗi ngày buồn bực trước kia cũng dần biến mất. Tôi vui lắm".
Anh trai sao..? Anh Tú mỉm cười ôm lấy cô ta. Là anh trai cũng được, chỉ cần chúng ta ở bên nhau là tôi vui lắm rồi.
Phi Yến ngẩng đầu nhìn hắn: "Đúng rồi nhỉ? Gần một tháng rồi tôi vẫn chưa biết anh bao nhiêu tuổi nữa".
Hắn nói: "Tôi hai lăm".
Kinh ngạc: "Tôi cũng hai lăm nè, vậy là chúng ta bằng tuổi nhau rồi. Ha ha, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tong-toi-yeu-anh/3620888/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.